Hồn Đế tu luyện là không ngừng dung nhập siêu thế giới mộ Ma Thần vào bản thân, biến thành lực lượng của riêng mình. Cuối cùng bản thể và thế giới hợp thành một thể, thế giới bất diệt thì bản thể bất hủ!
Hiện tại trán Hồn Đế mở ra con mắt, trong mắt ẩn chứa trời sao vô tận chính là thế giới có mộ Ma Thần.
Nghĩa là Hồn Đế đã bắt đầu dốc hết sức ứng đối, thậm chí dùng chiêu thức này. Đây là chiêu mà Hồn Đế chưa hoàn toàn khống chế được, dù sao gã chưa bế quan xong, không luyện hóa mộ Ma Thần hoàn toàn.
Triệt và Mặc đồng thanh kêu lên:
- Cẩn thận, lão tặc này định liều mạng!
- Lâm Minh, nuốt viên đan dược này vào!
Một viên đan dược tròn xoe xuất hiện trong lòng bàn tay Lâm Minh.
Lâm Minh nhìn một cái, viên đan dược màu xanh biếc, không biết luyện chế cách nào màthông thườngbề mặt đan dược hơi mềm, đan dược này thì cứng như một viên ngọc châu. Từng vòng hoa văn phủ trên mặt ngọc, trông rất đặc biệt.
Lâm Minh thầm lấy làm lạ nhưng bây giờ không phải lúc nói nhiều, hắn há mồm nuốt đan dược xuống. Lâm Minh cảm nhận đan dược tan ra biến thành lực lượng ấm áp thoải mái thấm nhuần tứ chi bách hài.
Lâm Minh thiêu đốt tinh huyết đã tạo thành tổn thương vĩnh cửu cho thân thể, nhưng nuốt viên đan dược xong hắn cảm thấy khí huyết lại trào dâng lên. Tuy không thể hoàn toàn chữa khỏi tác dụng phụ do vừa rồi Lâm Minh cạn kiệt sinh mệnh, nhưng ít ra kéo dài sức chiến đấu cho hắn.
Nuốt viên đan dược này vào đã có hiệu lực, không cần tĩnh tọa luyện hóa, hơn nữa có hiệu quả với Lâm Minh vốn thực lực vượt qua đa số cường giả đỉnh Chân Thần, có thể tưởng tượng nó quý giá cỡ nào.
- Ngươi nghỉ ngơi trước đi. Triệt, chúng ta ra tay!
Triệt và Mặc liếc nhau, hai người sống chung với nhau bao năm dài, sớm đã hình thành ăn ý, hai người bọn họ phối hợp thì sức chiến đấu sẽ tăng lên một bậc.
Hai người đứng trong hư không, dưới chân hiện ra một trận đồ màu vàng. Triệt và Mặc đứng trên hai mắt trận của trận đồ. Trận đồ này là trận bàn của Triệt, đại đỉnh của Mặc lơ lửng trên đầu hai người, không ngừng xoay tròn phát ra ánh sáng rực rỡ.
Vang tiếng rống, sau lưng Triệt và Mặc hiện ra một ảo ảnh Tu La.
Tu La sát ý sôi trào, dần dung hợp với cơ thể Triệt và Mặc.
Hút Tu La ảo vào người!
Lâm Minh thấy cảnh này thì giật nảy mình. Triệt và Mặc cũng tu luyện Tu La thiên đạo nhưng cách tác chiến khác hẳn với Lâm Minh.
Hai người cùng thi triển bí pháp, sức chiến đấu tăng vọt lên đỉnh. Bề ngoài già nua của Triệt và Mặc thay đổi, thân thể vươn cao lên, nét mặt cứng rắn, nếp nhăn biến mất, tóc đen thui, lão hoàn đồng. Biến thành người trẻ tuổi.
Cơ bắp Triệt và Mặc nhô lên, toàn thân khí huyết dâng trào gióng như thoát thai hoán cốt.
Đã rất nhiều năm Triệt và Mặc không sử dụng loại bí thuật này, trong đó có nhiều hạn chế, tiêu hao rất lớn cho hai người, sẽ hao tổn tuổi thọ. Nhưng đối diện Hồn Đế làm Triệt và Mặc bất chấp.
Triệt và Mặc đồng thanh kêu lên:
- Ra tay!
Dưới chân, đỉnh đầu Triệt và Mặc, trận bàn màu vàng và đại đỉnh cùng bay ra đè mạnh xuống Hồn Đế.
Nhìn Triệt và Mặc dốc sức đánh ra một kích, Hồn Đế cười cười. Hư không vô tận chứa trong con mắt thứ ba trên trán Hồn Đế bỗng phóng to ra. Thế giới nơi có mộ Ma Thần như biến thành thủy triều hữu hình tràn ra, nuốt sống tất cả.
Trong phút chốc Hồn Đế như đứng ở dị độ thời không, công kích của Triệt và Mặc bị dị độ thời không hút vào!
Ầm! Ầm!
Năng lượng nổ ngang ngửa bão năng lượng khủng bố do hằng tinh bộc phát, năng lượng điên cuồng thổi quét dị độ thời không. Nhưng thời không ổn định đến khó tin, tất cả bão tố bị nghiền nát, không gian không chút tổn thương.
Triệt và Mặc dốc sức đánh một kích bỗng chốc biến mất chỉ còn lạitrận bàn màu vàng, đại đỉnh mất linh tính bay trở về tay chủ nhân.
Triệt và Mặc nhìn binh khí của mình thì cứng người lại. Đối thủ Hồn Đế từ đầu tới cuối đứng giữa hư không gần đó, không nhúc nhích một ưbước.
Triệt và Mặc giật mình kêu lên:
- Không thể nào!
Hai người hợp sức một kích đủ để đè dẹp đa số Chân Thần. Đụng độ Hồn Đế dù không thể giết đối phương nhưng không đến mức yếu ớt tới nhường này, không chạm được vạt áo của gã.
Giọng diệu Lâm Minh nặng nề lên tiếng:
- Hắn chuyển dời công kích của hai vị tiền bối.
Lâm Minh biết rõ Hồn Đế tu luyện công pháp gì, nhìn thấu chiêu thức vừa rồi của gã.
Nguyên nhân đều đến từ con mắt thứ ba giữa trán Hồn Đế. Là không gian vô tận mộ Ma Thần chứa rong trán Hồn Đế phóng lớn vô hạn, nuốt mất công kích của Triệt và Mặc.
- Chuyển dời . . .
Nghe Lâm Minh giải thích Triệt và Mặc dần nhận ra loại khả năng này, bọn họ càng biến sắc mặt.
Lâm Minh nói:
- Hứng chịu công kích của các tiền bối không phải Hồn Đế mà là thế giới nơi có mộ Ma Thần.
Cái này tương đương nghiệm chứng suy đoán vừa nãy của Triệt và Mặc, hai người lòng chùng xuống, dâng lên cảm giác tuyệt vọng.
Dùng thế giới hứng chịu công kích từ bọn họ?
Bọn họ có thể tổn hại nặng cơ thể Hồn Đế nhưng hủy diệt một thế giới thì sao?
Mặc dù Chân Thần có năng lực hủy diệt thế giới nhưng đó là với thế giới tầng thấp, mở rộng đến những siêu vũ trụ như Tam Thập Tam Thiên, Hắc Ám Thâm Uyên thì Chân Thần không có năng lực phá chúng.
Mộ Ma Thần tương đương áp súc siêu vũ trụ, nó thậm chí vượt qua vũ trụ đại phá diệt của kỷ nguyên vũ trụ trước.
Thế giới như vậy làm sao sức người có thể phá hư?
Nếu Hồn Đế có thể tùy ý chuyển công kích của bọn họ vào thế giới mộ Ma Thần thi bọn họ làm sao đánh với gã được? Hồn Đế đa ở thế bất bại!
Không gian mộ Ma Thần là hoàn mỹ nhất thế giới này, phòng ngự không thể phá vỡ nhất.
Mặc không phục nói
- Chẳng lẽ hắn sử dụng chiêu này không bị hạn chếnào sao?
Chiêu thức uy lực càng lớn thì càng bị nhiều hạn chế, đây là chuyện đương nhiên. Nhưng điểm này chưa chắc áp dụng trên người Hồn Đế, vì mộ Ma Thần vốn là một phần cơ thể của gã. Tương đương với Hồn Đế dùng phần thân thể ngăn cản công kích.
Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm nói:
- Hai vị tiền bối, Hồn Đế đã dung hợp bước đầu với thế giới mộ Ma Thần, thi triển chiêu này không bị hạn chế. Nhưng có lẽ Hồn Đế sẽ bị hạn chế để giữ trạng thái này.
Căn cứ để Lâm Minh làm ra phỏng đoán này vì Hồn Đế không hoàn thành bế quan, cũng không dung hợp hoàn toàn với mộ Ma Thần. Lúc Hồn Đế đánh nhau cùng Lâm Minh đã không dùng chiêu này, gã từng bị hắn đánh thương một lần.
Không phải vì Hồn Đế sơ sẩy mà do bị hạn chế, Hồn Đế không nguyện ý ngay từ đầu đã sử dụng không gian mộ Ma Thần. Vì vậy Lâm Minh tin tưởng phải trả giá để giữ không gian này.
Triệt cắn răng nói:
- Chỉ cần có hạn chế thì chúng ta chịu đựng đi!
Bọn họ còn chút vũ khí bí mật.
Lâm Minh lại nói:
- Ta nhớ rõ trong mộ Ma ThầnBất Hủ quân vương tiền bối từng khuyên ta đừng đánh với Hồn Đế trong mộ Ma Thần, phi ta có được xé rách năng lực xé rách thế giới mộ Ma Thần. Hiện tại chúng ta không có năng lực đó, mới rồi Hồn Đế dùng không gian mộ Ma Thần hấp thu công kích của các tiền bối, ta không biết năng lực của hắn có thể dùng không gian mộ Ma Thần hút chúng ta vào không?
Lời Lâm Minh như gió lạnh đến từ cửu u Thâm Uyên khiến Triệt và Mặc ớn lạnh sống lưng.
Thú hết mọi người vào không gian mộ Ma Thần?
Vậy tương đương với cá trong chậu, mọi người chết chắc.
Làm sao đây?
Triệt và Mặc không biết nên làm sao, hiện tại bọn họ đối mặt mới chỉ là một phân thân Hồn Đế.
Nếu là Hồn Đế thể hoàn chỉnh thì điều khiển thế giới mộ Ma Thần càng thuận tay hơn, vậy gã cường đại đến mức nào?
Biểu tình Mặc trầm trọng nói:
- Kết trận!
Mặc không biết con tmắt trên trán Hồn Đế có đúng như Lâm Minh nói có thể thú bọn họ vào không, nếu có năng lực đó thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Hồn Đế lên tiếng:
- Các ngươi chỉ có bấy nhiêu sao? Vậy đến lượt ta ra tay.
Lực lượng của Hồn Đế tăng cao vô hạn, con mắt giữa trán phóng lớn không giới han. Một vòng xoáy màu đen ầm ầm xuất hiện, nguyên khí thiên địa xung quanh bị vòng xoáy cắn nuốt. Cùng lúc đó, Triệt và Mặc, Lâm Minh, Thánh Mỹ cảm nhận lực hút khổng lồ.
Lực tràng đáng sợ đổ ập xuống phong tỏa tứ phía, lực hút này khiến thân thể của bọn họ có cảm giác bị hút vào không gian mộ Ma Thần.
Mấy người biến sắc mặt, nếu Hồn Đế thật sự có năng lực hút hết tập thể vào không gian mộ Ma Thần thì khỏi cần đánh nhau làm gì.
Mọi người đều chết chắc, không có lý nào may mắn thoát khỏi.