Chương 55
Thịnh Thiên một tháng trả cô tám nghìn, còn con nợ trai bao chỉ cần làm tốt thì một đêm có thể chuyển cho cô năm nghìn.
Mặc dù cô vẫn phải có khí thế của sếp, nhưng cũng không thể kiêu ngạo quá, lỡ như khiến anh ta tức giận chạy mất thì đúng là lợi bất cập hại!
Mặc dù có hợp đồng nhưng cũng không thể đi kiện được đúng không?
Vẫn nên dỗ ông thần tài này, không đúng, phải là trai thần tài!
Nghĩ đến đây, Phong Thiên Tuyết vội dỗ anh: “Đùa với anh thôi, hai ngày nữa đi thăm anh, mang theo đồ bồi bổ cho anh. Nhưng anh không thể đạp tôi xuống xe nữa đâu đấy, anh biết tối đó về tội thảm cỡ não không.”
“Sợ rồi?”
“Ừm..”
“Sợ thì ngoan ngoãn chút!”
Phong Thiên Tuyết cạn lời, tên này đọc nhiều truyện ngôn tình quá phải không?
Một tên trai bao mà cũng học cách ngang ngược.
Lẽ nào anh muốn diễn bộ Trai bao ngang ngược yêu tôi sao?
Khoan đã…
Yêu?
Phong Thiên Tuyết bỗng nhớ đến lần trước ở Dạ Sắc, cô bán anh cho ba nữ đại gia kia, lúc đó anh kéo vạt áo cô rồi nói: “Dám đi thì cô chết chắc”…
Anh ngày ngày phục vụ nữ đại gia, nên quen lâu rồi, xử lý như cá gặp nước mới phải, sao hôm đó lại không chịu?