Trương Phong không quan tâm Chu Mẫn đang có vẻ mặt gì nữa, bắt đầu báo cáo với Ngô Hạo sau khi đại diện các nước ngắt kết nối.
“Chủ tịch, hôm nay vốn phải sắp xếp cho chủ tịch cuộc họp để đàm phán với đại diện nước Đức, nhưng vì bị dư luận gây sức ép quá lớn nên tôi buộc lòng mở cuộc họp video này để làm sáng tỏ lời đồn, mong anh bỏ qua”.
“Làm tốt lắm, tôi không trách anh đâu”.
“Vậy thì nhân cơ hội này, anh hãy nói vài lời với mọi người đi”.
“Ừ, tôi sẽ nói sơ qua một chút vậy, sức khỏe không cho phép tôi họp được lâu. Các vị, vừa rồi mọi người đều nghe rồi đấy, tôi gặp tai nạn nên cần một thời gian rất dài để hồi phục, trong thời gian này mong mọi người hãy đoàn kết lại, làm công ty phát triển và lớn mạnh hơn dưới sự chỉ đạo của tổng giám đốc Trương. Nếu như có thắc mắc gì trong công việc thì có thể hỏi, tôi sẽ trả lời ngắn gọn nhất có thể”.
Trong đầu Ngô Hạo đã có kế hoạch, hắn thấy con khốn Chu Mẫn sững sờ ra mặt bèn quyết định cho cô ta thêm một vố kinh hoàng nữa.
Trưởng phòng tài vụ đứng lên: “Thưa chủ tịch, sắp qua năm mới rồi, phần cổ tức của chủ tịch vẫn gửi vào số tài khoản cũ hay sao ạ?”
“Khỏi, tôi đã quyết định sẽ thành lập một quỹ cứu trợ, tất cả cổ tức hằng năm của tôi đưa vào quỹ hết. Quỹ này sẽ được sử dụng để cứu trợ cho người khuyết tật và giúp đỡ học sinh nghèo khó. Chuyện này sẽ giao cho tổng giám đốc Trương quản lý, phòng tài vụ, phòng pháp lý và phòng PR cử nhân viên phối hợp thực hiện. Anh Đường, anh cũng tích cực phối hợp nhé, tranh thủ giải quyết xong chuyện này trước khi qua năm mới”.
“Vâng thưa chủ tịch, tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Trưởng phòng tài vụ vừa ngồi xuống thì Chu Mẫn đứng bật dậy, trông cô ta như đã hóa điên: “Không, anh không phải Từ Thiên Long! Anh là kẻ giả mạo! Anh không có quyền sắp đặt vốn chủ sở hữu của Thiên Long!”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, hầu hết bọn họ đều không biết người phụ nữ sắc sảo này, cũng không biết tại sao cô ta lại nổi điên lên như vậy.
“Chu Mẫn, chuyện của chúng ta để sau hẵng tính, giờ đang họp nội bộ công ty cơ mà, cô ra ngoài cho tôi! Tiểu Hoàng, gọi bảo vệ vào!”
Ngô Hạo biết mình đã kiểm soát được tình hình, toàn thể công ty đều đứng về phía mình, người phụ nữ này có nói gì cũng không ai tin đâu.
“Cô Chu, mời cô đi cho”.
Thư ký Tiểu Hoàng lại gần Chu Mẫn.
“Không, người này không phải Từ Thiên Long! Anh ta là kẻ giả mạo! Mấy người bị lừa hết rồi!”
Chu Mẫn phát điên, hoàn toàn trở nên điên khùng.
“Bảo vệ, lôi kẻ điên này ra ngoài đi, từ đây về sau không được cho cô ta vào công ty!”
Tiểu Hoàng nổi nóng, bôi nhọ chủ tịch ngay trước mặt nhiều người thế này thì còn ra thể thống gì nữa.
Sau khi Chu Mẫn bị bảo vệ lôi ra ngoài, bầu không khí trong phòng họp lại trở nên náo nhiệt, một số trưởng phòng lần lượt chào hỏi rồi báo cáo công việc với Ngô Hạo. Hầu hết bọn họ đều là nhân viên kỳ cựu, đi theo Từ Thiên Long từ lúc mới gây dựng sự nghiệp đến nay. Đương nhiên Ngô Hạo đối đáp với họ rất thành thạo, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Vì lo lắng rằng mẹ vợ sẽ về nhà đột xuất nên Ngô Hạo mượn cớ thân thể không khỏe, bảo Trương Phong giữ thành viên trong hội đồng quản trị lại, còn những người khác thì cho tan họp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!