Nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của Tấn vương, trong lòng nàng ta như bị đâm trăm nghìn nhát, vừa đau khổ vừa tức giận đến tột cùng.
Nếu như đổi thành Sở Diệp Hàn, nếu như nàng ta là thê tử của hắn, hắn nhất định sẽ không ghét bỏ nàng ta.
Không, có hắn ở đây, hắn sẽ lập tức sẽ xông lên bảo vệ nàng ta, sẽ không để nàng ta chịu loại tổn thương này.
Giống như khi hắn bảo vệ Vân Nhược Linh vậy, khi có người muốn hại Vân Nhược Linh, hắn lập tức che phía trước nàng ta, chưa từng để nàng ta phải chịu khổ.
Tấn vương không chỉ hèn nhát mà còn máu lạnh.
Đáng tiếc, nàng ta không phải thê tử của Sở Diệp Hàn, lúc nãy Sở Diệp Hàn cũng ở đấy, nhưng hắn chỉ ngồi xem kịch vui, căn bản là không có ý định cứu nàng ta.
Bây giờ nàng ta thực sự rất hối hận, lúc trước vì vị trí hoàng hậu mà vứt bỏ Sở Diệp Hàn, gả cho Tấn vương, kết quả lại rơi vào kết quả như vậy.
"Các người mau nhìn kìa, nơi đó có hồ điệp bay, còn bay về phía Thái Hòa điện, chuyện gì thế này?" Lúc này, có cung nữ chỉ vào hồ điệp ở phía xa ngạc nhiên nói.
"Hồ điệp?" Tô Thường Tiếu cũng nhìn sang, vừa nhìn đã lập tức thấy từng đàn hồ điệp nhiều màu sắc rực rỡ, bay về phía Thái Hòa điện, trong lòng nàng ta căng thẳng, nàng ta lập tức nói: "Đi, chúng ta đi xem một chút."
Nói xong, nàng ta không để ý đến dáng vẻ xấu xí của mình, cũng không quan tâm đến quần áo còn đang ướt của mình, vội vàng chạy về phía Thái Hòa điện.
Tấn vương và các cung nữ cũng cảm thấy kỳ lạ, họ cũng tò mò đi theo.
Chờ các nàng chạy đến cửa Thái Hòa điện, nhìn thấy hồ điệp đã bay vào, Tô Thường Tiếu vội vàng đi vào trong xem, nhìn thấy bên trong sảnh lớn, có một nữ tử mặc váy màu hồng nhạt, tay áo vung lên như nước chảy, nhẹ nhàng nhảy múa ở nơi đó.
Kỹ thuật múa của nữ tử cũng giống nàng ta, nhưng khi nàng nhẹ nhàng vẫy tay, lại có rất nhiều hồ điệp màu sắc rực rỡ bay đến bên người nàng, dịu dàng nhảy múa theo nàng.
Nàng ta tỉnh táo nhìn lại, đó không phải là Vân Nhược Linh sao?
Lúc này, hình ảnh ở giữa sảnh lớn như chốn thần tiên vậy, tay áo Vân Nhược Linh uyển chuyển như nước, nhẹ nhàng bước liên tục, chậm rãi nhảy múa, bởi vì nàng không nhảy quá nhiều động tác, nên chỉ có thể múa chậm lại.
Mà những con hồ điệp xinh đẹp đều vây xung quanh nàng, có con đậu trên đầu, trên vai, trên cánh tay của nàng biến nàng thành tiên nữa hạ phàm.
Cảnh này quá kỳ lạ và thơ mộng, có rất nhiều người đứng lên xem, từng người đều duỗi cổ về phía trước, chỉ lo không nhìn thấy cảnh đẹp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!