“Mật trăm hoa này quá lợi hại rồi, tỷ tỷ, tỷ cần phải cất kỹ đừng để người khác trộm mất.” Triệu vương phi nói xong thì nhét đầy bánh ngô vào cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi.
"Mật trăm hoa này là bảo vật thượng hạng, là ta tự nghiên cứu chế tạo ra, ta đương nhiên là phải cất kỹ nó rồi. Muội muội, trước tiên muội hãy cùng ta chọn y phục nhảy múa trước." Vân Nhược Linh nói xong thì đặt bao vải lên bàn, sau đó đặt lọ mật trăm hoa vào ở miệng bao vải.
Nàng cố ý không thắt nút bao vải, để cho mật hoa trăm hoa lộ ra bên ngoài, sau đó kéo Triệu vương phi nói: "Muội xem bộ y phục nhảy múa màu tím kia thế nào, có hợp với ta không?"
“Tỷ tỷ, mật trăm hoa quý giá như vậy, sao tỷ có thể đặt bừa bãi như vậy? Tỷ vẫn nên đeo cất bao vải lên đi.” Triệu vương phi nhìn thấy Vân Nhược Linh đặt mật trăm hoa bừa bãi như vậy liền lo lắng nói.
“Không sao, ở đây chỉ có ta và muội cũng không có ai khác, sợ gì chứ.” Vân Nhược Linh nói xong liền kéo Triệu vương phi đi.
Triệu vương phi liếc nhìn ra bên ngoài, quả thực không có ai khác, lúc này nàng ta mới yên lòng.
“Muội muội, ta không biết mặc bộ xiêm y này, muội giúp ta được không?” Vân Nhược Linh lấy bộ y phục nhảy múa trên giá đi vào phòng thay y phục.
"Không vấn đề, để muội giúp tỷ mặc. Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, mặc gì cũng đẹp." Triệu vương phi cười hì hì nói. Nói xong, nàng ta lại lén cắn một miếng đùi gà trong tay áo, rồi lau miệng qua loa, và đi theo vào.
Sau khi Vân Nhược Linh và Triệu vương phi đi vào phòng thay y phục, nàng cố tình không cởi được thắt lưng trên người và nhờ Triệu vương phi tới giúp.
Ánh mắt nàng lại nhìn ra ngoài qua ô vuông nhỏ.
Chỉ thấy bên ngoài, cung nữ đi theo bên người Tô Thường Tiếu kia đã rón rén bước vào, vừa bước vào đã bắt đầu lật tung bao vải của nàng.
Tô Thường Tiếu thì đứng ở bên ngoài, đảo mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt lo lắng.
Nếu bây giờ nàng chạy ra và hét lên, nhất định sẽ dọa hai người họ sợ khiếp vía.
Chẳng mấy chốc, cung nữ đó đã lấy được mật trăm hoa rồi bước nhanh ra ngoài, vừa vội vàng vừa lo lắng.
Sau đó, khóe miệng Tô Thường Tiếu nhếch lên một nụ cười gian xảo đã đạt được như ý, rồi dẫn cung nữ rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Vân Nhược Linh nhếch lên một nụ cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!