Vân Nhược Linh chưa từng gặp qua nữ tử dị vực xinh đẹp như vậy ở Sở quốc, xem búi tóc và cách ăn mặc của nàng ta, hẳn là một vị cung phi nào đó.
Nữ tử đi tới thì liếc nhìn đánh giá Vân Nhược Linh một cái, nhưng mà, ánh mắt của nàng ta cũng không cao ngạo, không khinh thường giống như những người khác, ngược lại còn lộ ra một nụ cười thiện ý với Vân Nhược Linh: “Chào ngươi, ngươi là Ly Vương phi đúng không? Ta là bạn của Vương gia, ta tên là Tuyết Thiên Hương, người trong cung gọi ta là Tuyết phi.”
Trong đầu Vân Nhược Linh thật sự không có nhân vật này.
Nàng nhìn Sở Diệp Hàn một cái, vội vàng nói: “Tuyết phi à, chào ngươi, nếu ngươi đã là bạn của Vương gia, vậy các ngươi cứ trò chuyện đi, ta không quấy rầy các ngươi.”
Nói xong thì nàng xoay người muốn đi.
Tuyết phi lại lập tức gọi nàng lại: “Ly Vương phi, giữa ta và Vương gia không có gì để nói cả, chỉ là vừa rồi ta đi ra giải sầu, đúng lúc gặp phải các ngươi, cho nên lại đây chào hỏi một tiếng thôi, ngươi đừng để ý.”
Sở Diệp Hàn dùng ánh mắt thâm thúy mà liếc nhìn Tuyết Thiên Hương một cái, nói: “Tuyết phi, bổn vương và Vương phi còn có việc, chúng ta đi trước.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!