Nàng ta không ngờ, hắn vì trả ân cứu mạng, vì Vân Nhược Linh, ngay cả tính mạng cũng không cần.
Trái tim của nàng ta giống như bị người ta dùng dao hung hăng đâm vào, đâm hàng trăm ngàn nhát, máu chảy đầm đìa.
Sở Diệp Hàn không thích giọng điệu của Nam Cung Nguyệt lúc này, hắn lạnh lùng nhìn nàng: "Ý của nàng là, nàng cứu bổn vương một lần, có thể khống chế cuộc sống của bổn vương sao? Chẳng lẽ ngay cả sống chết của bổn vương cũng không thể tự mình quyết định?”
“Không, ta không có ý này, rõ ràng chàng đã đáp ứng ta, sẽ cho ta một đứa con, nhưng bây giờ chàng lại đổi ý, thậm chí nguyện dùng tất cả để đổi lấy. Trong lòng ta, hài tử của chúng ta là quan trọng nhất, cả giang sơn cũng không đổi. Ta muốn là con người chàng, không phải sự giàu có và quyền lực của chàng, ta chỉ cần hải tử, không phải bất cứ điều gì khác.”
Nam Cung Nguyệt lạnh lùng nói.
Nàng ta đã hạ quyết tâm, chỉ có hài tử của Sở Diệp Hàn, nàng mới có thể dựa vào Ly Vương phủ.
Không có con nối dõi, nàng có tiền tài quyền thế thì có ích lợi gì? Sớm muộn gì cũng là của người khác.
Thấy Nam Cung Nguyệt cường thế như vậy, Sở Diệp Hàn cũng lạnh lùng nói: "Bổn vương đã cho nàng một cơ hội, nếu như nàng không mang thai, vậy chỉ có thể nói nàng cùng đứa nhỏ này vô duyên. Có một số thứ, không thể cưỡng cầu.”
Hiện tại hắn càng ngày càng chán ghét Nam Cung Nguyệt, chán ghét nàng ta vì mục đích mà không từ thủ đoạn, nếu hắn sớm biết nàng ta là loại người này, lúc trước tuyệt đối sẽ không thuận theo yêu cầu của nàng ta, cưới nàng ta trở về phủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!