Thế nhưng, bên ngoài lại truyền đến giọng của Nam Cung Nguyệt: "Vương gia, vừa rồi Nguyệt ma ma đến báo, nói bà ấy tận mắt nhìn thấy có người mặc xiêm y màu đỏ bay vào Phi Nguyệt Các, Nguyệt ma ma sẽ không lừa gạt người khác, nếu thật sự có, có thể hắn ta vẫn còn trốn ở Phi Nguyệt Các hay không? Theo thiếp thân, nên phái thị vệ lục soát ở Phi Nguyệt Các, nhất định phải điều tra ra kẻ trộm kia, miễn cho hắn ta làm hại Vương phi.”
Vừa rồi khi nàng ta đang chuẩn bị rửa mặt ngủ, Nguyệt ma ma đột nhiên tới bẩm báo, nói gia đinh Trần Phong bị nàng ta thu mua nhìn thấy có một nam nhân mặc áo đỏ, võ công cao cường, lẻn vào Phi Nguyệt Các.
Trần Phong là gia đinh quét dọn trong viện Sở Diệp Hàn, ba tháng trước bị Nguyệt ma ma dùng bạc thu mua, trở thành đường kẻ giám sát Vương gia và Vương phi.
Khi Trần Phong báo tin này cho Nguyệt ma ma, Nguyệt ma ma cảm thấy có vấn đề, liền bẩm báo với nàng ta.
Nàng ta vội vàng mặc áo choàng, dẫn theo Nguyệt ma ma đến báo tin cho Sở Diệp Hàn.
Sau đó, Sở Diệp Hàn liền đi theo nàng ta tới bắt trộm.
Ánh mắt Sở Diệp Hàn sâu thẳm nhìn Nam Cung Nguyệt, hướng Mạch Liên nói: "Mạch Liên, dẫn người vây quanh Phi Nguyệt Các, chỉ cho phép vào, không cho phép ra, ngay cả muỗi cũng không được lọt.”
"Rõ, Vương gia."
Mạch Liên chắp tay, phất tay liền dẫn theo một đội thị vệ đi lục soát.
“Mạch Lan, Lý Tam dẫn một đôi đi nơi khác lục soát, nhất định phải lục soát mọi nơi, nếu thật sự có trộm, sống phải thấy người, chết chết phải thấy xác.”
Sở Diệp Hàn lạnh lùng phân phó.
"Rõ, thuộc hạ tuân mệnh."
Nam Cung Nguyệt và Nguyệt ma ma nhìn nhau, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm cửa phòng, đột nhiên nói: "Tỷ tỷ, sao lâu như vậy tỷ còn chưa ra?”
Ngụ ý, ám chỉ trong căn phòng này có người, cho nên nàng mới không dám đi ra.
"Muội gấp cái gì? Không nghe thấy bổn vương phi mặc xiêm y sao?"
Vân Nhược Linh lạnh lùng nói.
Đồng thời, nàng khẩn trương nhìn chằm chằm Tô Thất Thiếu, trống ngực đập thình thích.
Nàng vốn định đã làm thì làm cho trót, để Sở Diệp Hàn tiến vào bắt Tô Thất Thiếu, chứng minh hắn ta tự tiện xông vào Phi Nguyệt Các.
Nhưng sau đó phát hiện ra điều này hoàn toàn không thể, ngay cả khi nàng là nạn nhân, mọi người cũng sẽ không tin nàng.
Đến lúc đo, người ta cũng sẽ không tin Tô Thất Thiếu là hái hoa tặc, bởi vì thân phận địa vị của hắn ta không bình thường, ngược lại sẽ tin là hai người bọn họ có gian tình.
Hơn nữa lần trước Sở Diệp Hàn còn cảnh cáo nàng, không cho phép nàng tiếp cận Tô Thất Thiếu, nàng còn xem bệnh cho Tô Thất Thiếu, không ai tin các nàng không có quan hệ, điều này vô cùng bất lợi đối với thanh danh của nàng.
Cho nên, nàng nhất định phải kéo dài thời gian, để Tô Thất Thiếu rời đi mới được mở cửa.
Lúc này nửa người dưới của Tô Thất Thiếu vẫn không thể cử động, hắn ta bất đắc dĩ lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Nếu vừa rồi nàng không đâm vào bổn thế tử, chúng ta sẽ không rơi vào tình cảnh này?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!