Vân Nhược Linh không dám tin nhìn hắn ta, hắn ta cư nhiên đỏ mặt.
Đây còn là Tô Thất Thiếu kiêu ngạo ngang ngược sao?
Nàng lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn ta, giận dữ nói: “Ngươi bớt nói với ta mấy thứ vớ vẩn này, cũng đừng giả vờ thuần khiết ở đây, ta kêu ngươi mau cút đi ngươi có nghe thấy không?”
Nếu để Sở Diệp Hàn phát hiện Tô Thất Thiếu nửa đêm ở trong khuê phòng của nàng, nàng phải giải thích như thế nào?
Nếu để cho mấy người này gặp nhau, nàng đừng nghĩ muốn sống.
"Tiểu Vân Nhi, sao nàng có thể đối xử với ta như vậy? Ta đặc biệt đến thăm nàng, vì đến thăm nàng, vừa rồi còn bị lạc đường, thiếu chút nữa thất thân với người khác, sao nàng có thể máu lạnh vô tình như vậy?”
Tô Thất Thiếu tức giận nói.
Vân Nhược Linh cười lạnh một tiếng, nàng còn chưa tức giận, hắn ta lại còn trách nàng.
Hơn nữa, một đại nam nhân, thất thân cái gì?
Hắn ta quả nhiên là một lãng tử ngông cuồng, không chỉ động tác hành vi, ngay cả ăn nói cũng không có đầu óc, sợ là một kẻ ngốc.
Vân Nhược Linh lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn ta, nắm chặt thuốc gây mê trong tay: "Ta và ngươi không quen, không cần ngươi đến thăm ta, rốt cuộc ngươi có đi hay không? Nếu không đi, ta sẽ hét lên.”
Tửu Nhi ở trong sương phòng bên cạnh, nếu nàng hô to một tiếng, khẳng định các nàng có thể nghe thấy, có thể đến cứu nàng.
Chỉ là tạm thời nàng không muốn kêu, nàng không muốn để người khác biết chuyện Tô Thất Thiếu ở trong phòng nàng.
"Ta vừa vào, nàng lại muốn ta đi, nàng thật không có lương tâm. Ta còn chưa biết nàngi ở Ly Vương phủ có tốt hay không, ta nghe nói Sở Diệp Hàn không sủng ái nàng, chỉ sủng tiểu thiếp. Đàn ông như thế nàng cần làm gì? Còn không bằng cùng hắn hóa ly, hoặc hưu hắn, gả cho ta, ta sẽ sủng ái một mình nàng."
Tô Thất Thiếu chớp chớp mắt nhìn Vân Nhược Linh, trong mắt tràn ngập tình ý, xuân tình nhộn nhạo.
Nữ nhân hưu nam nhân?
Vân Nhược Linh sửng sốt, Tô Thất Thiếu này cũng khá thú vị.
Có điều, sắc mặt nàng đối với hắn ta vẫn không tốt, ai biết hắn ta muốn làm gì với nàng.
"Hắn sủng ái ta hay không là chuyện của ta và hắn, ta khuyên ngươi đừng nhiều chuyện, ta cũng không muốn có quan hệ gì với ngươi. Ta đếm từ một đến ba, nếu ngươi không đi, đừng trách ta không khách khí."
Vân Nhược Linh nói xong, liền bắt đầu đếm.
"Một, hai, ba...Á."
Đột nhiên, Vân Nhược Linh kinh hô một tiếng.
Thì ra lúc nàng đếm, tay phải không cẩn thận đặt lên ấm trà nóng đến mức nàng khẽ hô lên.
"Nàng lại bị bỏng?" Tô Thất Thiếu vội vàng đi tới, vẻ mặt lo lắng hỏi.
"Ngươi đừng qua đây, chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi mau đi đi."
Vân Nhược Linh nói xong, đau đến cả mặt vặn vẹo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!