Nếu Tô Thất Thiếu dám vô lễ với nàng, nàng liền một châm giải quyết hắn ta.
Lột sạch quần áo của hắn ta, đưa hắn ta đến hào nuôi cá.
Đồng thời, nàng vội vàng nhìn ra ngoài cửa, thấy Thu Nhi đang nằm dưới đất, trong mắt nàng tràn ngập lửa giận: "Ngươi đã giết Thu Nhi?”
"Không có, ta chỉ phong ấn huyệt đạo của nàng ta, khiến máu tạm thời không lưu thông, nàng ta chỉ ngất đi mà thôi. Nàng yên tâm, nàng ta sẽ tỉnh.”
"Sao ngươi lại làm thế với em ấy? Ngươi mau giải huyệt, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Vân Nhược Linh bừng bừng lửa giận nói.
“Đừng vội, bổn thế tử khát nước, ngồi xuống uống nước rồi nói."
Tô Thất Thiếu nói xong tự nhiên ngồi xuống, xắn tay áo rộng lên, nhấc ấm trà trên ngọn lửa, bắt đầu rót trà cho mình.
"Chờ đã, ta là chủ nhà thì nên rót trà cho ngươi mới phải, ngươi dừng tay."
Vân Nhược Linh nói xong, một tay đoạt lấy ấm trà, rót trà vào chén sứ thanh hoa bên cạnh.
Trà nóng bỏng vừa rót ra, trong nháy mắt nàng bưng chén trà lên mạnh mẽ hất về phía Tô Thất Thiếu: "Ngươi đi chết đi, đăng đồ tử.”
Trà đổ lên người Tô Thất Thiếu, hắn ta sợ tới mức lập tức bật lên.
May mắn hiện đang là mùa đông, hắn ta mặc quần áo mùa đông nên nước trà không làm hắn ta bị bỏng.
Nếu hắn ta phản ứng chậm một chút, nói không chừng mặt cũng đã bị bỏng rồi.
"Tiểu Vân Nhi, ta không ngại mạo hiểm đến thăm nàng, nàng cư nhiên lại đối xử với ta như vậy?"
Xem ra, người xưa nói độc nhất là lòng dạ nữ nhân, thật sự là chẳng nói sai điều gì.
Có điều, đều là loại không có văn hóa, tính tình không tốt, hắn ta vô cùng chán ghét trưởng công chúa, nhưng rất thích Tiểu Vân Nhi.
Thậm chí hắn ta còn cảm thấy, bộ dạng Tiểu Vân Nhi tức giận trừng mắt nhìn hắn ta rất đáng yêu, quả thật tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Cùng lúc, Vân Nhược Linh lại nhìn ngón tay khẽ hô: "Nóng quá.”
Nàng muốn làm Tô Thất Thiếu bị bỏng, không ngờ vì ném chén trà nóng mà làm bỏng tay mình.
Tô Thất Thiếu thấy vậy vẻ mặt lo lắng nhìn nàng: "Nàng bị bỏng? Có đau không? Để ta xem.”
Vừa rồi hắn ta cầm ấm trà phát hiện ấm trà này rất nóng, bởi vì vẫn đang đun trên lửa nhỏ.
Có điều hắn ta là người luyện võ, chút nóng này căn bản không tính là gì, hắn cũng không muốn mất mặt trước Vân Nhược Linh, cho nên cố chịu nóng, bình tĩnh rót trà cho mình.
Không ngờ chén trà này lại làm Vân Nhược Linh bị bỏng, khiến hắn ta rất tự trách.
Nếu vừa rồi khi hắn ta rót trà, nhắc nhở nàng cẩn thận, nói không chừng nàng sẽ không làm mình bị thương.
"Không cần ngươi quản, ngươi lui lại phía sau ba bước cho ta, cách xa ta một chút."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!