Mạch Liên đi cùng đến cũng nói: "Vương gia của chúng ta tới Tướng phủ chính là vì đến tìm Vương phi, ngài ấy vẫn luôn chờ Vương phi ở phòng trước, chờ đã lâu mà Vương phi chưa đến, Vân Tam tiểu thư mới chủ động đưa ngài ấy đi tìm Vương phi."
"Bằng tài mạo của Vương gia chúng ta, ngài ấy muốn kiểu nữ nhân gì chẳng có, ngài ấy cần gì phải làm loại chuyện này chứ?"
Nghe thấy lời của Mạch Liên và Mạch Lan, Vân Nhược Linh mới biết, Sở Diệp Hàn thật sự là đến tìm nàng.
Hóa ra, hắn đúng là bị Vân Hinh Lam đưa tới nơi này.
Mạch Liên và Mạch Lan sẽ không lừa người, dáng vẻ của Sở Diệp Hàn cũng rất bình tĩnh và thản nhiên, giống như không hề làm chuyện gì trái lương tâm vậy.
Cuối cùng, Vân Nhược Linh phát hiện, đây là một cái bẫy nhằm vào Sở Diệp Hàn.
Hai vị muội muội của nàng thật sự rất muốn vào Ly Vương phủ đấy.
Ai bảo Sở Diệp Hàn ưu tú như vậy, nếu như hắn là một người sa cơ thất thế, đoán chừng các nàng ta sẽ không tranh giành như vậy.
Vân Thịnh nghe thấy lời của Mạch Liên, trong lòng lập tức có câu trả lời, ánh mắt của ông ta lạnh lùng cảnh cáo Vân Hinh Lam, bất thình lình quát lên: "Bổn tướng cũng biết Vương gia sẽ không làm loại chuyện này, Hinh Lam, con còn không mau nói thật sao?"
Thấy phụ thân nghi ngờ mình, Vân Hinh Lam tức khắc khóc lóc lắc đầu: "Cha, sao ngay cả người cũng không tin con? Dáng dấp nữ nhi không tồi đâu? Vương gia ngài ấy cũng là nam nhân, thấy nữ nhân khó tránh khỏi sẽ sinh ra ý nghĩ, nữ nhi thật sự là người của ngài ấy rồi."
Giang Hạ Tuyên đứng bên cạnh vừa nghe vậy, tuy rằng hắn luôn điềm đạm hòa nhã, khiêm tốn lễ độ, hôm nay cũng giận đến lạnh lùng phất tay áo, phẫn nộ nói: "Không biết xấu hổ!"
Uổng công hắn nghe lời cha và Vân Thừa tướng, chuẩn bị tới Tướng phủ thương nghị hôn sự cùng Vân Tam tiểu thư, kết quả lại thấy một màn này, nữ nhân này thật là quá vô liêm sỉ, quá không biết xấu hổ.
Ly Vương người ta cũng không muốn nàng ta, thái độ đang phủi sạch quan hệ với nàng ta, nàng ta lại chạy lên sáp đến gần, thật sự khiến cho người khác cũng phải xấu hổ.
"Ngươi nói cái gì? Ở đây không đến lượt ngươi lên tiếng, bây giờ ta đã là người của Ly Vương, ta sẽ không thành thân với ngươi, ngươi bỏ ý định này đi. Còn nữa, Tướng phủ chúng ta cũng không hoan nghênh ngươi!"
Thấy tên tiểu tử nghèo Giang Hạ Tuyên lại dám mắng mình, Vân Hinh Lam lập tức ngẩng mặt về phía hắn, tức giận mắng một trận.
"Nghiệt nữ!"
Vân Thịnh vừa nghe, tức thời tiến lên một bước, giáng một cái tát lên mặt Vân Hinh Lam, đánh cho Vân Hinh Lam lảo đảo người muốn ngã, ông ta mắng: "Có ai nói chuyện như con chứ? Nương của con đã dạy con như thế nào? Hạ Tuyên là khách của bổn vương, con không được phép vô lễ."
Vân Hinh Lam bị đánh, vội vàng che mặt, khóc lóc nói với Nhị phu nhân: "Nương, người nhìn cha, ông ấy đánh con, ông ấy vì nhi tử của một kẻ sa cơ thất thế mà đánh con..."
"Hinh Lam, con không sao chứ?"
Nhị phu nhân vội vã cúi người, đau lòng ôm con gái, đồng thời lòng nguội lạnh liếc Vân Thịnh: "Lão gia, nữ nhi đã thành bộ dáng này, sao chàng còn đánh nàng? Danh kim danh tiết của nàng đã mất, chàng muốn nàng phải làm thế nào?"
Kế sách duy nhất hiện tại chỉ còn để cho Hinh Lam dựa vào Ly Vương phủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!