Cuối cùng nàng cũng khâu xong vết thương cho Sở Diệp Hàn, sau đó lại rải ít thuốc lên trên vết thương. Nàng bảo Mạch Liên giúp mình quấn vải xô và băng vải cho Sở Diệp Hàn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Sở Diệp Hàn vẫn chưa tỉnh,bởi vì mất quá nhiều máu nên hắn vẫn rơi vào hôn mê sâu.
Vân Nhược Linh xem xét hơi thở của hắn, nhận ra hơi thở của hắn rất yếu ớt và mong manh, đó là dấu hiệu vô cùng nguy hiểm.
Có thể là bởi vì hắn mất quá nhiều máu, hôm nay chỉ tiếp tục truyền máu cho hắn rồi quan sát thêm.
Hạ nhân của Ly Vương Phủ đã vào đến cung. Sau khi nói chuyện Ly Vương bị thương cho Liễu công công nghe, Liễu công công liên đi và trong Ngự Thư phòng.
Liễu công công vừa đi vào liền vội vàng bẩm báo cho Hành Nguyên Đế: “Hoàng thượng, xảy ra chuyện lớn rồi. Nghe nói trên đường về phủ Ly Vương bị tập kích, bị người ta ám sát đâm bị trọng thương. Bây giờ đang mất máu quá nhiều nên hôn mê bất tỉnh, không chết không rõ.
“Cái gì?” Hành Nguyên để kinh ngạc: Ly Vương bị tập kích?”
“Chuyện này vô cùng chính xác, là hạ nhân của phủ Lý Vương đến bẩm báo. Nói là trên đường về phủ Ly Vương và Ly Vương Phi bị tập kích.”
Trong lòng Hành Nguyên Đế loé lên sự lạnh lẽo, nếu như thật sự là như vậy thì quá tốt rồi,
“Nhưng đã điều tra ra hung thủ là ai chưa?” Hành Nguyên để nói.
“Tạm thời vẫn chưa biết, hạ nhân đó chưa nói. Ly Vương đang hôn mê bất tỉnh, Ly Vương Phi còn đang cứu ngài ấy” Liễu công công nói.
Tinh thần của Hành Nguyên để lập tức ngưng đọng lại, ông ta đang thầm đoán trong lòng lẽ nào là Tấn Vương?
“Người đi truyền Tấn Vương vào cung, trầm có chuyện muốn nói với hắn ta. Còn nữa, phải vài thái y đến thăm Ly Vương và tặng một số dược thảo quý hiếm như nhân sâm thượng hạng, linh chi, Thiên Sơn Tuyết Liên. Cần phải cứu cho Ly Vương tỉnh lại. Hành Nguyên Để nói.
“Vâng, hoàng thượng.
Rất nhanh sau đó Liễu công công đã đưa một nhóm thái y và thái giám bưng dược liệu У quý báu và món đồ tốt để dưỡng sinh đi đến Ly Vương phủ.
Lúc này Tấn Vương nghe được tin cũng nhanh chóng đi vào Hoàng Cung.
Hắn ta vừa mới vào đến Ngự Thư phòng, Hành Nguyên để đã lạnh lùng nhìn chằm chầm vào hàn: “Có phải là con phải thích khách ám sát Ly Vương đúng không?
Tấn Vương ngỡ ngàng lắc đầu: “Phụ hoàng, nhi thần không có, không phải là người mà nhi thần phải
“Không phải con, vậy còn có ai?” Hành Nguyên để nheo mắt lại, gương mặt nhìn xa trông rộng.
Xem ra người muốn Ly Vương chết ở trong triều này không chỉ có Tấn Vương, mà còn có người nữa.
Nhưng ông ta vẫn chưa biết con cái lớn
này là ai.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!