Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Nhâm Tử Huyên im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn gật đầu, cô từ từ kéo áo, lộ ra bụng trắng như tuyết.  

 

Lưu Minh rất quân tử, anh nhắm hai mắt lại, đưa tay phải của mình ra, từng chút từng chút mò về phía Nhâm Tử Huyên.  

 

Bởi vì hai người cách khá xa, Lưu Minh lại không nắm được khoảng cách, hai tay anh liền rơi xuống đùi của Nhâm Tử Huyên, khiến Lưu Minh run lên, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.  

 

“Không phải, không phải nơi này!”  

 

Nhâm Tử Huyên chỉ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, nói chuyện cũng lắp bắp.  

 

Lớn như vậy rồi, ngoại trừ bố ra, không có bất kỳ ai chạm vào người cô ta, bây giờ tay Lưu Minh đặt vào bắp đùi mình, nhiệt độ ở bàn tay khiến cô ta trong lòng hơi ngứa, ngay cả tay kéo áo cũng thả lòng.  

 

“Xin lỗi, không nắm rõ khoảng cách!”  

 

Lưu Minh gật đầu, tiếp tục sờ phía trên, cũng không biết vô tình hay cố ý, lần này hình như anh sờ thấy thứ gì đó hơi mềm mềm.  

 

“Hay, hay là em giúp anh!”  

 

Nhâm Tử Huyên mặt càng đỏ, để tránh ngượng ngùng, cô ta cầm tay Lưu Minh, đặt lên bụng mình.  

 

“Mặc dù khí tức rất yếu, nhưng mình vẫn có thể cảm nhận được âm khí, nhìn rất giống thai quỷ, nhưng nếu là thai quỷ, mình không thể không nhìn ra mới đúng!”   

 

Lưu Minh vừa lẩm bẩm vừa cau mày, cuối cùng dường như nhớ ra điều gì, anh đột nhiên mở mắt, dùng một tay khác nắm vả vai Nhâm Tử Huyên, có hơi kích động nói: “Tử Huyên, bát tự sinh thần của em là bao nhiêu!”  

 

Nhâm Tử Huyên chỉ là một người bình thường, nào biết được bát tự sinh thần của mình, cô ta chỉ đành nói ngày tháng năm sinh cho Lưu Minh biết.  

“Hóa ra là như vậy, chẳng trách mình không nhìn ra”.  

 

Sau một hồi suy đoán, Lưu Minh gật đầu.  

 

“Chủ nhà, tôi về rồi, hôm nay tôi mua thức ăn, nấu ăn cho tôi ăn có được không?”  

 

Lúc này, Lý Duyệt Nhiễm xách theo hai túi thức ăn nhảy chân sáo vào sân, khi cô ta nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lập tức ngẩn người.  

 

“Xin lỗi, xin lỗi, tôi không biết hai người đang… hai người cứ tiếp tục đi, tôi không thấy gì cả!”  

 

Mặt Lý Duyệt Nhiễm đều đỏ ửng lên, vốn dĩ sau khi tan học muốn về nhà sớm hơn chút, bảo chủ nhà nấu cơm cho mình, nhưng không ngờ vừa vào cửa nhìn thấy chủ nhà đang thân thiết với một cô gái, tay cũng đặt xuống dưới váy người ta.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!