Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Nhà dì nằm ở một tiểu khu kiểu cũ ở thành phố, Lưu Minh lần mò theo hồi ức một hồi, mau chóng tìm được nhà của dì mình.  

 

Sau vài lần nhấn chuông cửa, cửa nhanh chóng được mở ra.  

 

“Cháu là Tiểu Minh sao?”  

 

Một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi đứng ở sau cửa, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lưu Minh. Qua một lúc lâu bà ấy mới phản ứng lại, có chút không dám tin hỏi.  

 

Người này chính là dì của Lưu Minh, Trương Thục Phân!  

 

“Dì à, là cháu!”  

 

Lưu Minh nhoẻn miệng cười, đi vào trong nhà.  

 

“Mười năm không gặp, không ngờ Tiểu Minh đã lớn thế này rồi. Lúc cháu rời đi vẫn còn là một đứa trẻ mới lớn ấy chứ, không ngờ chớp mắt cháu đã trưởng thành rồi”.  

 

Trương Thục Phân vui mừng nhìn đứa cháu của mình.  

 

“Vâng, mười năm rồi!”  

 

Lưu Minh nhìn nếp nhăn nơi khóe mắt và da dẻ nhăn nheo của dì lại có chút cảm khái.  

 

“Dượng và em đâu ạ?”  

 

Lưu Minh đặt đồ xuống, nhìn quanh nhưng không phát hiện bóng dáng của hai người đó.  

 

“Dượng của cháu đang ở trường, gần đây đang bận công việc, trưa hầu như rất ít khi về nhà. Đình Đình có hai tiết học sáng, có lẽ lát nữa nó sẽ về”.  

 

Trương Thục Phân nói.  

 

Dượng của Lưu Minh là một giáo viên dạy môn Toán cấp hai, tính cách rất trầm lặng, Lưu Minh đã không còn ấn tượng gì với ông ấy nữa.  

 

Con sên nhỏ Lý Đình Đình trước kia luôn bám theo sau lưng anh, bây giờ cũng không biết đã lớn đến thế nào rồi.  

 

“Tiểu Minh, cháu ngồi đó chờ một lúc, dì đi nấu cơm”.  

 

Nói xong, Trương Thục Phân đi vào phòng bếp.  

 

Lưu Minh buồn chán ngồi trên ghế sofa, mở tivi ra xem một lúc, cảm thấy chán nên tắt đi.  

 

Qua một lúc sau, cửa đột nhiên mở ra, một thiếu nữ thanh xuân mặc áo sơ mi trắng, quần Jeans bó, mang giày đế bằng duyên dáng đi vào.  

 

“Anh là ai, sao lại ở nhà tôi?”  

 

Lý Đình Đình nghi hoặc hỏi.  

“Em là Sên Con?”  

 

Lưu Minh cũng có chút ngạc nhiên, không ngờ Sên Con hay khóc chảy nước mũi thò lò hồi nhỏ đã lớn lên duyên dáng yêu kiều như vậy. Đúng là con gái mười tám thay đổi lớn, càng ngày càng xinh.  

 

“Đình Đình về rồi à? Mau vào trò chuyện với anh họ con đi, hai đứa cũng mười năm không gặp rồi”.  

 

Trương Thục Phân mặc tạp dề đi ra khỏi phòng bếp, tươi cười nhìn con gái nhà mình, nói.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!