Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

Thời gian trôi qua, lông mày của ông Lâm ngày càng nhíu chặt hơn. 

“Bệnh đơn giản thế mà cũng cần bắt mạch lâu vậy sao?” 

Lưu Minh nhỏ giọng thì thầm. 

Mặc dù giọng nói của anh không lớn, nhưng bởi xung quanh vô cùng yên tĩnh, trong chốc lát dường như vô cùng đột ngột, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn anh. 

Lời nói của Lưu Minh tựa như tảng đá lớn rơi xuống mặt hồ yên tĩnh. 

Ông Lâm đột nhiên mở mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Minh. 

“Hì, không ngờ nhỏ giọng vậy mà mọi người vẫn nghe được”. 

Đối diện với ánh mắt của mọi người, Lưu Minh bất đắc dĩ lắc đầu, anh không sợ hãi, ngược lại bộ dạng còn rất bình tĩnh. 

Hạ Chi cho rằng Lưu Minh lại mắc tật cũ thích khoe khoang, nhanh chóng kéo cánh tay Lưu Minh: “Này, đừng có nói nhảm nữa, không có bản lĩnh thì đừng bốc phét”. 

Từ biểu hiện trên khuôn mặt của ông Lâm, có thể thấy bệnh của người đàn ông trung niên kia rất phức tạp, không ngờ tiểu thần côn này lại nói đó chỉ là một căn bệnh nhỏ, đây không phải giống công khai tát vào mặt ông Lâm sao? 

Ông Lâm là ai cơ chứ? Đường đường là bác sĩ trung y vang danh ở Đường Hải, ông ta cũng đã chữa trị không phải một ngàn thì cũng tám trăm người rồi. 

Nhân vật như vậy không phải là người mà một tên tiểu thần côn mới đến thành phố có thể xúc phạm được. 

Mà lúc này, ông Lâm sải bước, chậm rãi đi tới cạnh Lưu Minh. Trong một khoảnh khắc, trái tim của khán giả đứng xem như được nâng lên, như thể có một cuộc chiến giằng xé sắp nổ ra. 

Nhưng ông lão không hung dữ như trong tưởng tượng, ngược lại hỏi: “Cậu nhóc, cậu hiểu về y thuật sao?” 

 “Đương nhiên là hiểu rồi, bổn thiên sư khi ở quê nhà thường xuyên xem bệnh cho lợn gà trong thôn, tôi chính là thần y thôn bản, mèo ốm, lợn, cừu bị tiêu chảy đều do tôi chữa trị khỏi cho”, Lưu Minh nói. 

Lưu Minh nói xong, mọi người đứng cạnh đều bật cười. 

“Tôi vốn còn tưởng là thần y, hóa ra là bác sĩ thú y. Bây giờ bác sĩ thú y nhiều vô kể, đều là hạng tầm thường, dựa vào cái gì mà chạy vào đây vậy?” 

“Một bác sĩ thú y nhỏ bé cũng dám ở trước mặt ông Lâm nói linh tinh, tên này có ngớ ngẩn không vậy?” 

“Cậu kia, giờ có ấn ván quan tài của Hoa Đà cho cậu, cậu cũng ‘nổ’ tung nó thôi”. 

Nghe thấy lời này của Lưu Minh, ông Lâm cũng khẽ nhíu mày: “Cậu...cậu có thể nói rõ được không?” 

Có câu nói gừng càng già càng cay, ông Lâm rất có kinh nghiệm nhìn người, đối diện với bao nhiêu nghi ngờ của mọi người, người thanh niên trước mặt vẫn có thể bình tĩnh được, hiển nhiên nếu cậu ta không phải người có năng lực thực sự, thì chính là một kẻ ngốc. 

Cho nên ông ta quyết định thử người trẻ tuổi trước mặt này một phen. 

“Uầy, chủ nhà, anh ghê gớm thật đấy!”   

“Trời làm bừa đành phải chịu, tự làm bậy không thể sống, sắc mặt của ông chú kia tái nhợt, hiển nhiên là do khí huyết không đủ, bụng lại giống như phụ nữ mang thai mười tháng, hẳn là bệnh phát từ bụng. Nếu như tôi đoán không nhầm hẳn là ông ta không quản được miệng mình tự ăn thứ gì đó không nên ăn rồi”, Lưu Minh nói chuyện có chút kì lạ. 

“Hửm, không có dụng cụ kiểm tra, cũng không bắt mạch mà cậu cũng biết bệnh của ông ta xuất phát từ bụng sao?” 

Một người đàn ông đeo kính, mặc quần áo chỉnh tề khinh khỉnh nói, hiển nhiên bọn họ hoàn toàn không tin lời của Lưu Minh. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!