Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Hiện tại ông bà cụ nói chuyện không được lưu loát lắm, dẫu sao đã hôn mê một năm, nhưng bọn họ biết những chuyện xảy ra vừa rồi, biết nếu không có Lưu Minh, bọn họ sẽ phải nằm như vậy mãi mãi.  

 

“Tiểu... Minh...!”  

 

Chú Thạch nằm trên giường vẫy tay với Lưu Minh, ý bảo anh qua đó.  

 

Lưu Minh bước tới giường bệnh, chú Thạch khó khăn duỗi lòng bàn tay, Lưu Minh biết chú Thạch muốn nắm tay mình, nên vội vàng đưa tay ra.  

 

“Cảm ơn…”  

 

“Chú Thạch, chú và thím nhìn cháu lớn lên, chú không phải nói cảm ơn với cháu!”  

 

Lưu Minh vỗ vỗ tay chú Thạch, cười nói.  

 

 

 

“Chú Thạch, thím, hai người nghỉ ngơi cho tốt, sau đó tập phục hồi chức năng với bác sĩ, sẽ mau khỏe lại thôi!”  

 

Tất cả các bác sỹ Đông y có mặt thấy vậy đều âm thầm tán thưởng, mặc dù y thuật của tiểu thần y cao siêu, nhưng không ỷ vào tài năng mà khinh người.  

 

Ngày nay những người trẻ như vậy quả thực rất hiếm.  

 

Lưu Minh định rời đi luôn, nhưng ông Lâm quá nhiệt tình, nhất quyết giữ Lưu Minh ở lại ăn trưa.  

 

Lưu Minh không thể từ chối, đành cố ở lại, nhưng anh cũng không nhàn rỗi, đi theo nhóm bác sĩ kiểm tra phòng bệnh, thỉnh thoảng còn phát biểu ý kiến của mình.  

 

Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi dùng bữa trưa với nhóm người ông Lâm, Lưu Minh gọi một cuộc điện thoại cho Thạch Thái Nhiên, sau đó dựa vào xe châm một điếu thuốc.  

 

“Xuân Hoa, cô đi đâu vậy?”  

 

Đúng lúc nhìn thấy Lâm Thu Vũ đi qua, không nhịn được chào hỏi cô ta.  

 

“Hừ!”  

 

Lâm Thu Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm nhìn Lưu Minh lấy một cái liền rời đi.  

 

“Xuân Hoa này cũng khá thú vị!”  

 

Bị ngó lơ, Lưu Minh xấu hổ sờ sờ mũi.  

 

“Anh Minh, gọi tôi xuống gấp như vậy, có chuyện gì sao?”  

 

Thạch Thái Nhiên vội vàng chạy tới.  

 

“Tiểu Thạch Đầu, nếu tôi nhớ không nhầm, cậu hẳn là biết lái xe nhỉ?”  

 

“Vâng!”, Thạch Thái Nhiên gật đầu.  

 

“Vậy thì tốt, cậu lái xe chở tôi đến chỗ cậu bị thua tiền!”  

 

Nói rồi Lưu Minh chui thẳng vào ghế lái phụ.  

 

Thạch Thái Nhiên do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn im lặng lên xe, lái xe ra khỏi bệnh viện.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!