Ở phía bên kia, Vô Song Tiên triều.
"Khởi bẩm trữ đế, tọa độ không gian của Thiên Thần giới đã được xác định..."
"Vô Song vệ đã chọn năm mươi vạn người, hiện đang thành lập đội ngũ thứ hai."
Một nữ quan đang cung kính bẩm cáo.
Trong cung điện, Nguyệt Minh Không chắp tay đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh thâm trầm, áo choàng rộng lại không giấu được tư thế kiêu hãnh.
Nàng lúc này đang suy nghĩ lung tung, nghe thấy thế suy nghĩ bị đứt đoạn, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, biểu cảm chút xuất thần.
Sau đó gật đầu nói:
"Tốt lắm."
Thiên Thần giới, chính là thông tin mà nàng đã nhớ được từ ký ức của kiếp trước. Nhân Tổ chuyển thế bước ra khỏi giới đó, cuối cùng trở lại thượng giới.
Chỉ là nàng đã mất rất nhiều thời gian để xác nhận vị trí chính xác của Thiên Thần giới.
Ngoài ra, trong khoảng thời gian này, Vô Song vệ đang được hình thành, đã tiêu tốn rất nhiều tâm huyết, thậm chí hiện tại còn chưa bắt đầu.
Nguyệt Minh Không vẫn luôn lên kế hoạch giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn này cho Cố Trường Ca trước.
Nếu như nàng không làm được, lại nghĩ tìm cách thông báo cho Cố Trường Ca biết chuyện, để hắn tìm cách.
Nếu không nếu sớm bị Nhân Tổ Điện kiểm tra đối với Cố Trường Ca mà nói, sẽ chẳng có lợi gì.
Một khi thân phận người kế thừa Ma Công của hắn bị vạch trần, hắn nhất định phải đối mặt với tình huống là kẻ thù của cả thế giới.
"Nếu bây giờ xuất phát đến Thiên Thần giới, sau một thời gian dài, có thể sẽ bỏ lỡ việc này..."
Vẻ mặt Nguyệt Minh Không hiếm khi lộ ra chút rối rằm.
Một mặt, nàng sợ thời gian không kịp, lúc này Nhân Tổ chuyển thế yếu ớt nhất, cũng dễ dàng đối phó nhất.
Nếu người trong Nhân Tổ Điện tìm được trước, nàng muốn đối phó thì không dễ dàng gì, độ khó tăng lên gấp đôi.
Nguyệt Minh Không không có ý định dựa vào thực lực hiện tại của mình để đối phó với Nhân Tổ, cùng lắm là trì hoãn thời gian trở lại của hắn ta mà thôi.
"Nói như thế, khoảng cách Nội Vực Thiên Thần giới là xa vô tận, trong một khoảng thời gian Nhân Tổ Điện cũng khó lòng tìm ra Nhân Tổ chuyển thế …”
"Ngay cả khi muốn xác định được Nhân Tổ ở đâu, cũng phải bỏ ra rất nhiều công sức."
Nguyệt Minh Không suy nghĩ rất lâu, vẫn quyết định đợi một thời gian rồi mới khởi hành.
Bởi vì vài ngày nữa, sẽ là thọ yến của mẫu thân Cố Trường Ca.
Đối với người đã đối xử tốt với nàng kiếp trước như nàng ấy, Nguyệt Minh Không luôn biết ơn.
Mẫu thân của nàng mất sớm, tình cảm duy nhất mà nàng nhận được trong kiếp trước thực sự là từ phụ mẫu của Cố Trường Ca.
Đời này, nàng không muốn bỏ lỡ thọ yến của nàng ấy, bởi vì đi tới Thiên Thần giới, nhất định sẽ kéo dài thời gian rất lâu.
Trong khoảng thời gian này, nàng đã rất chú ý đến những gì đã xảy ra ở Tiên Cổ đại lục.
Hướng đi cuối cùng không khác mấy so với kiếp trước.
Điểm khác biệt duy nhất là ở kiếp trước, Cố Trường Ca không tiết lộ danh tính là truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, mà dùng thủ đoạn khác để khống chế các tộc quần Cổ Đằng Xà, Hắc Thiên Ưng.
Kiếp này, Diệp Lăng chết trong tay Cố Trường Ca, hắn tất nhiên sẽ đổi thân phận một cách trắng trợn.
Về vấn đề này, Nguyệt Minh Không cũng không có gì ngạc nhiên.
Cách làm này rất hợp với phong cách của Cố Trường Ca.
"Truyền nhân của Nhân Tổ Điện sắp xuất thế, sức mạnh của hắn là không thể đo lường được. Chỉ có một số quái vật cổ đại mới có thể sánh ngang ... Thực lực hiện tại của ta không thể nào là đối thủ của hắn."
"Xem ra, ta phải về tổ địa một chuyến để tiếp nhận đế khí quán đỉnh, đồng thời luyện hóa những phần Tiên Linh còn lại..."
Sau đó, Nguyệt Minh Không trầm ngâm một lát, phân phó sự việc bên người rồi khởi hành đến vùng tổ địa của Vô Song Tiên triều.
Mỗi một trữ đế của Vô Song Tiên triều, đều có cơ hội một lần đế khí quán đỉnh.
Đây là phương pháp truyền thừa của Vô Song Tiên triều, là căn cơ sừng sững bất hủ từ xưa đến nay.
Không cần phải nói, những lợi ích kỳ diệu của việc đế khí quán đỉnh, mỗi một đời mới có thể có một cơ hội như thế mà thôi.
Nguyệt Minh Không ban đầu dự định chỉ nhận nó khi nó được dành cho việc đột phá Thánh Cảnh.
Nhưng bây giờ, truyền nhân của Nhân Tổ Điện xuất thế, nàng cảm nhận được uy hiếp, cảm thấy cần phải đề cao tu vi của mình.
Thêm vào tiên linh do Cố Trường Ca đưa cho.
Nguyệt Minh Không cảm thấy có thể cùng nhau sử dụng luyện hóa, bằng không sau khi thiên kiêu trước nay chưa từng có xuất thế, nàng khó lòng có một vị trí cho mình.
Sau khi nhất thống các tộc Tiên Cổ, Cố Trường Ca không hề rảnh rỗi, một đường vơ vét, ngược lại tìm được rất nhiều đồ tốt.
Kinh văn Tiên Cổ, cảm ngộ của các vị tiên nhân, các bức chạm khắc Chí tôn ... Các loại phù văn trận văn, linh đan thánh dược, kinh thư cổ văn, thần binh đạo khí ... nhiều không đếm xuể.
Hiện tại tài nguyên tu luyện của trong tay của Cố Trường Ca đã đạt đến mức dồi dào nhất từ trước đến nay.
Sự tích tụ của tất cả các đại tộc từ thời Tiên Cổ là điều đáng kinh ngạc, không thể tưởng tượng được, ngay cả những Chuẩn Chí tôn cũng phải đỏ mắt ghen tị.
Mà Cố Trường Ca cũng đã nhân cơ hội này để đột phá tu vi Thôn Tiên Ma Công cũng một bước đột phá đến Thánh Nhân cảnh.
Bề ngoài tu vi Đạo Thiên Tiên Điển cũng đã đột phá đến Chân Thần cảnh, ít nhất hiện tại cũng đủ để che mắt thiên hạ.
Cố Trường Ca biết rằng rất nhiều người hoài nghi tu vi thực sự của hắn, chắc chắn phải hơn nhiều so với Chân Thần cảnh. Nhưng nghi ngờ có ích lợi gì? Có đủ năng lực để hắn bộc lộ sức mạnh thực sự sao?
Hơn nữa, bản thân Cố Trường Ca cũng không quan tâm đến điều đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!