Ngoại trừ Nguyệt Minh Không ra, thì không ai biết hết thảy chuyện này.
"Việc này đã không còn quan trọng, hơn nữa cũng không có ai biết ngươi từng xông vào đây." Nguyệt Minh Không hồi đáp.
Thu hoạch của nàng mặc dù kém xa Cố Trường Ca, nhưng về phương diện tu vi, cũng có đột phá rất lớn, thậm chí đã ẩn ẩn chạm đến Hư Thần cảnh đỉnh phong.
"Đúng vậy a, trừ ngươi ra, thì không ai biết chuyện này."
Cố Trường Ca cười một cái nói.
Lời này để cho Nguyệt Minh Không hơi sững sờ, hắn đây là ý gì?
Nhắc nhở nàng là chuyện này trời biết đất biết hắn biết và nàng biết?
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài." Nguyệt Minh Không nói.
"Ta cũng không hoài nghi ngươi, khẩn trương cái gì?" Cố Trường Ca lắc đầu, nói thẳng.
Thật ra trong lòng vẫn hơi đau đầu.
Tính cách này của Nguyệt Minh Không, thật đúng là tương ứng với một câu nói, cái gì gọi là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Quả thực nàng đã buông lỏng cảnh giác với hắn rất nhiều, nhưng mà còn chưa tới tình trạng hoàn toàn tín nhiệm hắn.
Nhu cầu hiện tại của Cố Trường Ca đối với điểm khí vận cùng giá trị thiên mệnh, kỳ thực cũng không còn nhiều.
Ngoại trừ dùng để đổi Siêu Thoát Cốt ra, dùng để mở rộng thế giới trong thể nội cũng không tệ.
Bây giờ điểm khí vận và giá trị thiên mệnh còn lại cũng chừng mấy vạn.
Nhiệm vụ hệ thống lần này của Cố Trường Ca, muốn hoàn thành, chỉ sợ còn phải dựa vào bước kế tiếp.
Kế hoạch của hắn cũng rất đơn giản.
Bởi vì đối với nữ tính mà nói, ở một mức độ nào đó, tỷ lệ nghe theo cảm tính so với tỷ lệ nghe theo lý trí, lớn hơn rất nhiều.
Hắn đã chuẩn bị đầy đủ, tiếp theo liền chờ trình diễn một tuồng kịch bi tình là được.
Mặt khác, Diệp Lăng đã bỏ mình, bây giờ danh hào của người thừa kế ma công, còn đang ở trên đầu của hắn.
Đây là thời điểm mà Cố Trường Ca sẽ phải cân nhắc đi tìm con dê xấu số khác gánh tội thay.
Khí vận chi tử tiếp theo, ngươi đang ở phương trời nào?
"Đúng rồi, những vật này, coi như là tiền công ta đưa cho ngươi, không cần hoài nghi ta, coi như ta chia thù lao đi." Sau đó Cố Trường Ca còn nói thêm.
Ngữ khí thản nhiên, không gần gũi nhưng cũng không xa lạ.
Khi hắn đưa tay, có tiên ý mơ hồ hiển hiện, từng tia từng sợi, giống như là có tiên liên chìm nổi trong đó, tràn ngập tiên vận đạo ý, tựa như hào quang.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nguyệt Minh Không hơi giật mình, có chút khó tin.
"Đây là Tiên Linh."
Cố Trường Ca nói, phong ấn nó bằng một chiếc bình ngọc, số lượng cũng không hề ít.
Nhưng hiện nay đối với Nguyệt Minh Không mà nói, hiển nhiên đã đủ dùng, thậm chí còn thừa rất nhiều.
Dứt lời, bình ngọc liền nhẹ nhàng rơi vào trong tay của Nguyệt Minh Không.
Mà Cố Trường Ca bước ra một bước, áo bào phất phới, liền đã xuất hiện trên không trung.
Bạch!
Sau một khắc, rất nhiều tùy tùng ở phụ cận, bao gồm cả Doãn Mi, đều đồng loạt hiện thân.
Cố Trường Ca mang theo bọn hắn, hóa thành thần hồng, nhanh chóng rời đi khỏi nơi này.
"Cố Trường Ca..."
Nguyệt Minh Không ngây người tại chỗ, nhìn bình ngọc ở trong tay.
Trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết phải nói gì.
Nàng thật không ngờ tới Cố Trường Ca vậy mà lại đem Tiên Linh cho nàng.
Suy cho cùng đây là thứ mà hắn mạo hiểm tính mạng, tiến vào trong tiên lộ thu thập được.
Mỗi một sợi đều vô cùng trân quý, giá trị khó mà đánh giá, ngay cả chuẩn Chí Tôn đều sẽ động tâm.
Chủ yếu là, hiện tại trong nội tâm nàng rất thất vọng.
Trước đó Cố Trường Ca còn trêu cợt nàng, trong lời nói còn tự xưng là vi phu, nhưng bây giờ rõ ràng đang giữ khoảng cách với nàng.
Bộ dạng tự nhiên cùng với khách khí này, để cho Nguyệt Minh Không ngây người, trong lòng hơi chát chát.
Giữa hai người chung quy là rất khó giống như trước được, nàng giả vờ hồ đồ, còn Cố Trường Ca thì vui vẻ trêu cợt nàng.
"Nếu như lúc ấy ta không nói lời kia, thì tốt biết bao." Nguyệt Minh Không lắc đầu, khẽ thở dài
Nàng rất nhanh liền thu liễm loại cảm xúc này.
Thu hồi lại rất nhiều phù văn đã bố trí ở nơi đây, mang theo một đám tùy tùng rời đi.
Sau khi rời đi Bách Hoành Sơn Mạch, Cố Trường Ca ngay tức khắc chạy tới nơi đóng quân trước đó.
Hắn đã truyền tin tức về cho gia tộc, tin tưởng giờ phút này cường giả trong tộc đã chạy tới Tiên Cổ đại lục.
Thôn tính Tiên Cổ các tộc, đồng thời còn chiếm được đại nghĩa, Cố gia đương nhiên rất bằng lòng.
Cố Trường Ca đã khuấy nước đục đến vậy, hắn cũng không tin các đạo thống khác sẽ ngồi yên, tại thời điểm này lựa chọn đi làm cái khán giả.
Tài nguyên và lợi ích mà có liên quan đến Tiên Cổ đại lục, đã đủ để làm kinh động hết thảy thế lực đạo thống.
"Bái kiến thiếu chủ!"
Bên trong di tích, từng tôn tiên giáp thần binh cưỡi hung thú thuần huyết cổ lão, với sát khí ngập trời, rung động thương khung, khí tức rét lạnh.
Bọn hắn đang chờ ở chỗ này, sát khí đáng sợ, vô cùng kinh người.
Mỗi một người đều là một thân chiến giáp tiên quang sáng chói, giống như kinh lịch vô số trận chiến, ánh mắt như thiên đao, làm cho hư không rung chuyển bất an.
Tiên Giáp vệ của Trường Sinh Cố gia.
Mỗi khi có náo động lớn, hoặc là đại chiến dính đến Trường Sinh Cố gia, rất nhiều sự việc trong bóng tối, đều thông qua đội ngũ này giải quyết.
Trên tay của bọn hắn, nhiễm vô số máu tươi, chính là một trong những lưỡi đao sắc bén nhất của Trường Sinh Cố gia.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!