"Nếu như không có Nguyệt Minh Không, ta muốn biết nơi Tiên Linh xuất thế, chỉ sợ còn phải chờ đến khi nó chủ động xuất hiện. Nói như vậy, gia hỏa Nguyệt Minh Không này, thật đúng là phúc tinh của ta a, trên đường đi, giúp ta giải quyết được bao nhiêu phiền phức, cũng bớt đi được bao nhiêu công sức…"
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca không khỏi lộ ra nhiều vẻ hứng thú.
Cũng không phải là hắn thật muốn tính kế Nguyệt Minh Không hay không.
Bất quá, có một số việc, đã thành thói quen.
Sau đó, Cố Trường Ca híp mắt, vì để cho Nguyệt Minh Không không hoài nghi hắn.
Tốt nhất là hắn nên nghĩ ra cái cớ, dựng lên một cái tình huống ngẫu nhiên đụng phải nàng tại Bách Hoành Sơn Mạch.
"Người đâu!"
Hắn kêu.
Lúc này, những khôi lỗi mà Cố Trường Ca đạt được từ chỗ củaLuân Hồi Cổ Thiên Tôn, liền có thể phát huy tác dụng.
Rất nhanh, từ bên trong khu di tích này, mấy đạo thần hồng phóng lên tận trời.
"Tộc thúc!"
Ngay tại lúc đó, bên trong một dãy núi mênh mông.
Diệp Lang Thiên và Diệp Lưu Ly dẫn theo một đám thiên kiêu tuổi trẻ, đang cung kính chờ đợi ở đây.
Bên trong hư không truyền đến âm thanh ầm ầm ầm.
Từng chiếc xe kéo cùng chiến thuyền nghiền ép thiên khung, kéo tới đây.
Ở phía trên có một nam tử trung niên ngạo nghễ đứng đấy, ánh mắt sáng chói, tu vi thình lình đã đến Chuẩn Thánh cảnh.
Sau lưng hắn, là một đám tộc nhân của Diệp tộc có tu vi cường đại.
Nam tử trung niên tên là Diệp Mâu, chính là tộc thúc của Diệp Lang Thiên.
Đồng thời cũng sau khi nghe được tin tức của bọn hắn, từ ngoại giới chạy đến trợ giúp, cũng là cường giả tới lấy lại công đạo cho đám người Diệp Lang Thiên.
Điều này đại biểu cho thái độ của Thái Cổ Tiên tộc.
"Việc này trong tộc đã biết, Tiên Cổ đại lục sắp tới sẽ thành nơi đánh cờ của các thế lực, không ai có thể may mắn thoát khỏi…"
Diệp Mâu gật gật đầu, nhìn về phía một đám thiên kiêu Diệp tộc bên dưới, lộ ra nụ cười nói.
"Cho nên là lịch luyện của chúng ta cũng sẽ kết thúc, đúng chứ?" Diệp Lang Thiên hỏi.
"Đúng vậy, bọn ta tới để bảo hộ an nguy của các ngươi, các tộc của Tiên Cổ đại lục quá khinh người, không đem chúng ta để ở trong mắt, hôm nay là thời điểm để cho bọn hắn biết uy thế của Thái Cổ Tiên tộc ta." Ánh mắt của Diệp Mâu lóe lên rồi nói.
Đây cũng là thái độ của các đạo thống ở ngoại giới, bất kể như thế nào, muốn trước cam đoan an nguy của thiên kiêu các tộc các giáo.
Không cần biết bên trong lịch luyện sống chết ra sao, dù thiên kiêu của các tộc chết ở trong đó, bọn hắn cũng không có gì để nói.
Thế nhưng việc tàn sát của các tộc Tiên Cổ đại lục, cố ý ép tới đường cùng, điều này liền mang ý nghĩa khác.
"Tộc thúc, các tộc của Tiên Cổ đại lục lần này, thực ra là nhằm vào thiếu chủ của Cố gia, kỳ thực chúng ta còn dễ nói, bọn hắn cũng không dám làm càn…"
Diệp Lưu Ly giờ phút này cũng mở miệng nói ra, bên trên gương mặt xinh đẹp trắng muốt tuyệt mỹ, cũng có chút tức giận.
Cố Trường Ca đánh giết truyền nhân của ma công, là đại công đức cho chúng sinh.
Thủ đoạn của Vũ Nhân tộc quá mức vô sỉ, nên mới dẫn đến sự phẫn nộ của tất cả mọi người.
Dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca làm như thế, thực ra cũng là vì thương sinh thiên hạ.
Chuyện này khiến nàng dù từng bị Cố Trường Ca khi dễ qua mấy lần, cũng nhịn không được thay đổi cách nhìn về hắn.
Đối với Vũ Nhân tộc cũng mất hết hảo cảm.
Nghe vậy, ngược lại trong mắt của Diệp Mâu lại lóe lên dị sắc, lắc đầu nói, "Chuyện này nếu không phải là do Cố Trường Ca tính kế, e rằng chúng ta cũng không tìm được cái cớ để nhúng tay vào việc này, các ngươi đánh giá quá thấp sự đáng sợ của tên kia."
"Hơn nữa các ngươi cũng không cần phải lo lắng an nguy của Cố Trường Ca, Trường Sinh Cố gia cũng đã phản ứng rất nhanh trước sự việc này, nghe nói rất phẫn nộ, còn điều động một đội ngũ vô cùng cường đại chạy đến tương trợ. Vũ Nhân tộc lần này chỉ sợ là phải gặp tai ương…"
Lời này của hắn, khiến Diệp Lang Thiên, Diệp Lưu Ly đều bị kinh trụ.
Dưới cái nhìn của bọn hắn, hành động của Cố Trường Ca là do bị ép buộc, chứ hoàn toàn không nghĩ tới lại ẩn giấu sâu như vậy.
"Thủ đoạn này của Cố huynh, thật khiến người ta nhìn mà than thở a…"
Lúc này Diệp Lang Thiên cũng kịp phản ứng, nổi lên một loại cảm giác thất bại nồng đậm.
Tu vi đã kém xa so với Cố Trường Ca, còn về thủ đoạn cùng tính toán, lại cũng bị hắn bỏ xa như vậy.
Nếu như không có lời nhắc nhở của tộc thúc, hắn đoán chừng cũng sẽ phản ứng không kịp những điều này.
"Nhờ phúc của Cố Trường Ca, Diệp tộc chúng ta cũng có thể kiếm được một chén canh từ chuyện này…" Diệp Mâu nói, thần sắc cũng trở nên lãnh khốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!