Chương 242 Bước tiếp theo
Cố Trường Ca cũng không nghĩ tới tùy tiện bắt một tên Thiên Thần cảnh lại có thể biết được nhiều tin tức như vậy.
Vừa có động phủ của Luân Hồi Thiên Tôn , vừa có ngộ đạo đài.
Chỉ bất quá nô ấn là hắn căn cứ vào sự phân phó của mấy tộc lão kia mà đoán ra được.
Lại kết hợp thêm một vài motip cũ rích, hắn lập tức liền suy đoán ra được tiền căn hậu quả.
Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lúc trước trấn áp tiên tổ của đám sinh linh này xong cũng không giết bọn hắn mà là gieo nô ấn, cũng để lại nhiệm vụ cho bọn hắn.
Thủ hộ trọng bảo mà Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cho truyền nhân.
Nhưng dần dần, năm tháng qua đi tất sẽ xảy ra hai lòng.
Bây giờ rất nhiều sinh linh mạnh mẽ ở các nơi đang tìm kiếm tung tích của đám người Diệp Lăng chính là minh chứng rõ nhất.
Cố Trường Ca mặc dù cũng đang mưu đồ cơ duyên của Diệp Lăng, nhưng bây giờ hắn vẫn muốn giữ lại tính mạng cho Diệp Lăng, để tên kia tiếp tục làm người thừa kế ma công thay hắn.
Hắn muốn giết Diệp Lăng, cũng không thể xuống tay ở thời điểm này.
Bất quá, mọi việc tiếp theo phải làm thế nào, Cố Trường Ca đã có kế hoạch kín đáo.
Vừa vặn cũng có thể mượn nô ấn này làm việc một phen.
"Nói đến ngộ đạo đài mà Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cũng không phải là thuộc về một mình Diệp Lăng, bằng không những sinh linh này cũng sẽ không chiếm cứ lâu như vậy, không chịu buông tay."
Cố Trường Ca nắm được tất cả, sau đó đi xử lý thi thể trong thế giới của mình rồi mới rời đi.
Dựa theo kết quả sưu hồn , tại khu vực gần khu di tích này tổng cộng có ngũ đại tộc đàn, tiên tổ của bọn chúng đều là nô bộc lúc trước của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.
Hiện nay Diệp Lăng đang bị bọn chúng tìm kiếm tung tích.
"Lấy năng lực hiện tại của Diệp Lăng, không có khả năng chiếm được chỗ tốt của ngũ đại tộc đàn, nếu là khảo nghiệm, như vậy tuyệt đối sẽ cho Diệp Lăng cơ hội "
"Những lão già này, chỉ thích vẽ thêm truyện y như môtip cũ rích trong tiểu thuyết tiên hiệp, thời buổi bây giờ đoạt cơ duyên ai còn quản ngươi có khảo nghiệm hay không."
Cố Trường Ca đối việc này chỉ cảm thấy cực kì buồn cười.
"Đối với Diệp Lăng mà nói, hắn hiện tại sẽ đi tìm động phủ của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn trong đó hẳn là có thủ đoạn áp chế được ngũ đại tộc đàn, sau đó nhờ vào thủ đoạn kia khiến ngũ đại tộc đàn thần phục, còn có thể thu hoạch được một lượng lớn trợ lực."
"Động phủ ẩn tàng này, nếu như ta không có đoán sai, hẳn là thuộc thể loại tiểu thế giới, cũng không biết so với tiểu thế giới trong người ta thì như thế nào? Luân Hồi Cổ Thiên Tôn kia ngược lại là vật gì tốt cũng lưu lại cho Diệp Lăng."
"Bất quá người tính, trời tính không bằng ta tính, cuối cùng những thứ kia vẫn là tiện nghi cho ta a."
Cố Trường Ca cười híp mắt.
Chuyện tiền căn hậu quả, thậm chí chuyện sắp xảy ra trong tương lai, hắn cũng đã phân tích được bảy tám phần.
Hành động tiếp theo của Diệp Lăng rất hiển nhiên chính là tìm tới động phủ bị ẩn tàng của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.
Hắn chắc chắn sẽ không ngăn cản Diệp Lăng, tương phản còn phải trợ giúp tên kia một chút để đẩy nhanh quá trình này.
Cố Trường Ca cũng không có nhàn rỗi mà đi nếm thử cái gọi là khảo nghiệm kia.
Dạo này hắn ưa thích nuôi cho trái chín cây rồi mới hái.
"Quá trình này không biết còn cần bao lâu nữa, bất quá đã đem Doãn Mi sắp xếp vào bên người Diệp Lăng, ta ngược lại cũng không cần sốt ruột cái gì."
Nghĩ tới đây, hắn cũng yên tâm.
Hư không mơ hồ, Cố Trường Ca một bước bước ra mấy ngàn trượng, cấp tốc rời đi, sau đó lại thoát ly phiến khu vực này.
Thân ảnh của hắn ở trong hư không ngang qua, rất nhanh liền tránh khỏi phần lớn sinh linh.
Trong lúc đó, hắn vượt qua không ít cổ lão kiến trúc, trực tiếp chạy tới chỗ sâu trong thành trì.
Theo quy mô mà nói, tòa thành trì này không chút nào nhỏ hơn thành trì ở thế giới bên ngoài, tại một số phương diện còn muốn càng cao hơn một bậc.
Lầu các mênh mông mà cao lớn, có vẻ vô cùng nguy nga.
Phía trước có một cỗ khí thế hào hùng bất khuất, bộc lộ ra vẻ cổ lão tang thương, thể hiện quá khứ đã từng huy hoàng.
"Dựa theo kí ức của tên Thiên Thần cảnh kia, bây giờ bên trong ngũ đại tộc đàn, đại tộc lão của Hắc Thiên Ưng nhất tộc chấp chưởng đại quyền, tu vi đã đạt đến đến Thánh Cảnh."
Hư không hơi mơ hồ, thân ảnh của Cố Trường Ca như ẩn như hiện.
Thần sắc hắn rất tự nhiên đảo qua phía dưới.
Nơi này sinh linh đông đảo, thủ vệ cũng đông đảo.
Không ít địa phương còn khắc những trận văn cực kỳ cường đại, thần uy mênh mông.
Nếu như thúc giục mà nói, có thể tuỳ tiện diệt sát Thần cảnh trở xuống.
Trừ cái đó ra, còn có không ít Hư Thần cảnh thống lĩnh quân ở các nơi tuần tra.
"Ở chỗ sâu hẳn là đang ẩn giấu lão tổ của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, tu vi siêu việt Chí Thánh, thậm chí đạt tới chuẩn Chí Tôn cảnh cũng có thể."
"Nếu như lựa chọn cứng đối cứng, hoặc là sẽ thu nhận không ít phiền phức, hoặc là sẽ bại lộ thân phận của ta."
Ánh mắt Cố Trường Ca mang theo một chút suy nghĩ.
Hắn tự nhiên là có kế hoạch cùng niềm tin rất lớn.
Những lúc thế này, cũng không phải là đang ở ngoại giới, hắn khó mà tùy ý vận dụng bối cảnh kinh khủng sau lưng để nghiền ép người khác.
Lấy thế đè người mặc dù thoải mái, mà lại thuận tiện nhanh chóng, nhưng giờ lại không được.
"Ngộ đạo đài bây giờ bị Hắc Thiên Ưng nhất tộc chấp chưởng, xem ra cần phải tìm cách xuống tay với Hắc Thiên Ưng nhất tộc."
Rất nhanh, nghĩ tới đây hư không lại trở nên mơ hồ, Cố Trường Ca chắp tay cất bước, thân ảnh nhoáng một cái trực tiếp rời đi.
Hắn đang đi tới một tòa lầu các có rất nhiều sinh linh qua lại , không khí cực kì náo nhiệt.
Ở trên bản hiệu là ba chữ "Túy tiên các " được dùng chữu Tiên Cổ viết lên.
Căn cứ kí ức của tên Thiên Thần cảnh kia, muốn uy hiếp được đại tộc trưởng của Hắc Thiên Ưng nhất tộc thì hắn có thể lựa chọn động thủ từ nơi này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!