Chương 200 Tiên cổ đại lục mở ra
Nhìn thấy một màn này, Nguyệt Minh Không lập tức ngây ngẩn cả người.
Sau đó biểu cảm trên mặt trong nháy mắt liền cứng lại, trở nên lạnh như hàn sơn, lạnh lùng như băng.
Trong cặp mắt phượng kia, dường như có hàng vạn mũi tên băng muốn bay ra vạn tiên xuyên tim Cố Trường Ca.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca lấy ra chỉ là hỏi nàng xem có đẹp không?
Lúc này, nàng cuối cùng có chút hiểu được cảm giác khi Cố Tiên Nhi đối mặt với Cố Trường Ca.
Rõ ràng bị hắn chọc cho tức giận đến phát điên, nhưng đánh không lại hắn.
Nhìn dáng vẻ lãnh nhược băng sương "Ta bị ngươi chọc tức chết rồi" của Nguyệt Minh Không, Cố Trường Ca liền không nhịn được buồn cười.
Hắn đương nhiên rảnh rỗi không có việc gì làm muốn trêu đùa nàng một chút.
"Cái này đương nhiên là tặng cho ngươi." Cố Trường Ca cười nói.
"Ta không cần."
Nguyệt Minh Không vô cùng tức giận, xoay người rời đi, không chịu được tên gia hỏa này.
Quả thực là một bụng toàn ý nghĩ xấu xa, vừa rồi trong lòng nàng còn sinh ra một chút cảm động.
Thật sự là gặp quỷ.
Cố Trường Ca lắc đầu, không có biện pháp, đành phải sử dụng vũ lực.
Oanh!
Một trận chiến đấu bắt đầu rất nhanh, cũng kết thúc rất nhanh.
Cả tòa đại điện đều rung chuyển, phù văn lấp lóe, hư không run rẩy, phát ra thanh âm ù ù đáng sợ.
Quang hoa ngút trời, thanh thế kinh người, phía bên ngoài một đám đệ tử cũng bị dọa cho phát sợ.
Ở trước mặt Nguyệt Minh Không, Cố Trường Ca phải vận dụng một chút thực lực chân chính mới có thể trấn ấp nàng.
Không thể không nói, thực lực của Nguyệt Minh Không rất cường đại, so với một đám tuổi trẻ Chí Tôn cũng cường đại hơn nhiều.
Mà ngay cả Cố Trường Ca cũng không biết nàng còn ẩn tàng những thủ đoạn nhỏ gì nữa.
Đương nhiên, đối với Cố Trường Ca mà nói, hai người đã sớm là vợ chồng, nào có chuyện ngày ngày thấy Nguyệt Minh Không ở trước mặt mình lại không ăn được chứ.
Cho nên
Nguyệt Minh Không cũng bị hắn cho giày vò không nhẹ, thần sắc nghiến răng nghiến lợi, một trận bực mình.
U oán trong lòng nàng vì chuyện đoạn thời gian trước Cố Trường Ca dám lớn mật nửa đêm trốn nàng đi ra ngoài tìm "Hồ ly tinh" cũng vơi đi không ít.
Bất quá, "Hồ ly tinh" kia rốt cuộc là ai, nàng vẫn sẽ tìm biện pháp bắt được nàng ta.
Nguyệt Minh Không là tuyệt đối sẽ không để bên người Cố Trường Ca có bất kỳ nữ nhân nào khác ngoại trừ nàng ra.
Xích Linh truyền nhân của Chu Tước nhất tộc kia, dưới cái nhìn của nàng không có chút uy hiếp nào, bất quá chỉ là một quân cờ Cố Trường Ca dùng để đối phó Diệp Lăng mà thôi.
Nói thế nào nàng vẫn hiểu rất rõ Cố Trường Ca, hắn đối với mình cũng rất khó động tâm, đối nữ tử khác càng là như vậy.
Nếu như chỉ là tùy tiện đùa bỡn một chút nàng tin tưởng với tính tình của Cố Trường Ca mà nói là rất có khả năng.
Cho nên nàng muốn xác định "Hồ ly tinh" kia rốt cuộc là ai.
Đoạn thời gian này, chỗ sâu nhất Đạo Thiên Tiên Cung có phần không yên tĩnh, có đạo đạo Thần Tiêu tận trời, nơi đó ngày thường một mực có sương mù nồng đậm bao phủ khắp bốn phía.
Cổ lão mà Hồng Hoang khí tức từ trong đó phun ra tới.
Bên trên bầu trời, có khe hở rộng lớn vô biên vắt ngang ở nơi đó.
Cương phong rung chuyển, hắc ám không thấy đáy, có một cỗ khí tức cổ xưa nồng đậm tràn ra.
Tựa hồ có thể xuyên qua một thế giới khác.
Tiên Cổ đại lục hiện thế, hấp dẫn vô số thế lực cùng đạo thống.
Mà nơi đây chính là lối vào Tiên Cổ di tích, bây giờ rất nhiều lão ngoan đồng, lão quái vật của Đạo Thiên Tiên Cung đã đi tới nơi này.
"Chúng ta hợp lực giữ vững khe hở, nhưng cũng chỉ có thể vững chắc thông đạo mà thôi, dân bản địa trong đó nếu như đi ra, cũng sẽ mang đến tai họa không nhỏ "
Một vị trưởng lão nói, ánh mắt vô cùng thâm trầm, nhìn chằm chằm trong đó.
"Lần này tất cả đạo thống cũng phái thế hệ trẻ tuổi đến đây, cũng không biết là phúc hay là họa." Bọn hắn lắc đầu.
Ông!
Từng sợi ánh sáng lung linh như thần hà từ trong cái khe bắn ra, bay về bát phương tám hướng.
Trong đó bao bọc lấy từng kiện thần vật cùng tiên dược, chỉ là loại khí tức kia, phảng phất liền có thể làm cho con người phi thăng.
Cơ duyên bên trong Tiên Cổ đại lục thực sự vô cùng nhiều , nếu như không phải đoạn thời gian trước tiên bảo bỗng nhiên xông phá sương mù nơi này, quang hoa chấn động bát phương, tuyệt đối sẽ không có khả năng hấp dẫn nhiều thế lực đến như vậy.
"Thông tri tất cả thế hệ trẻ tuổi của các đạo thống thế lực, ba ngày sau đến nơi này tập kết đi, thật sự là đáng tiếc, thế hệ trước đi vào sẽ dẫn phát sự bất mãn của những nhân vật lớn trong đó."
"Bất quá đối với người dân bản địa của Tiên Cổ đại lục mà nói, đây cũng là một trận lịch luyện, trong đó rất nhiều cơ duyên còn phải dựa vào đệ tử ngoại giới chúng ta mới có cơ hội lấy được."
Mấy vị lão ngoan đồng đàm luận nói.
Bọn hắn đã bàn bạc tốt với những cổ lão trong Tiên Cổ đại lục, lần lịch lãm này thuộc về thế hệ trẻ tuổi, thế hệ trước không cho phép nhúng tay.
Những nhân vật cổ lão trong Tiên Cổ đại lục cũng không dám chọc giận ngoại giới, dù bọn hắn mạnh hơn nữa cũng không chống lại được vô số cường giả của các thế lực đạo thống ở ngoại giới này.
Đến lúc đó khối Tiên Cổ đại lục này sớm muộn cũng bị đánh phá.
Rất nhanh, Đạo Thiên Tiên Cung truyền ra tin tức, ba ngày sau cửa Tiên Cổ đại lục mở ra, rất nhiều đạo thống cùng thế lực thế hệ trẻ tuổi đều có thể đến từ tìm kiếm cơ duyên.
Tin tức này một khi truyền ra, lập tức nhấc lên sóng to gió lớn, khiến vô số tu sĩ cùng thế lực chấn kinh, sau đó vô cùng kinh hỉ.
Đạo Thiên Tiên Cung tại Vô Lượng Thiên có ý nghĩa không đơn giản, thậm chí có thể xưng là bá chủ.
Chuyện Tiên Cổ đại lục, trước đó chẳng qua là truyền ra giữa các đại đạo thống với nhau, cũng không bị công bố ra.
Hiện tại Đạo Thiên Tiên Cung nói như vậy, chẳng phải có ý nghĩa chính thức thông báo tất cả tu sĩ trẻ tuổi đều có thể tham gia sao?
Cho nên, tất cả tu sĩ cũng chấn động, đoạn này thời gian đều tề tụ trước sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung.
Nếu như không phải xuất phát từ lòng tôn kính, bậc thang trước sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung sớm đã bị người ta dẫm nát rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!