*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Minh Quân thì khẽ nhíu mày bởi vì khi người kia vừa lên tiếng, thanh âm không ra nam cũng chẳng giống nữ, chẳng lẽ lại là một tên công công.
Nhưng thế giới này vốn không giống Địa Cầu, biết đâu có một loại thủ đoạn nào đó khiến cho giọng nói nguyên bản bị thay đổi cũng giống như hắn bây giờ nhờ có chiếc mặt nạ này khiến cho thanh âm gốc cũng bị thay đổi nhiều.
Chấp sự của hội đấu giá này xem xong quyển mà Trần Minh Quân đưa cho, cười cười hỏi: " Đây chắc là một phần trong tổng thể công pháp đi? "
Trần Minh Quân cũng chẳng thèm giấu giếm nói: " Không sai! Bộ công pháp này tổng cộng có tám quyển, đó chỉ là một quyển trong số đó thôi. "
Người chấp sự kia gật gật đầu nói với 'người kia ': " Tuy lão phu mới chỉ xem qua một quyển này nhưng cũng đã phán đoán ra phẩm chất của cả bộ công pháp, ngài có thể trao đổi. "
Người kia khẽ gật đầu nói: " Nếu như chấp sự đại nhân đã tự mình khẳng định, vậy thì ta cũng an tâm."
Chấp sự cũng không vòng vo dài dòng nữa, đem quy định của nơi này nói ra: " Tại hội đấu giá của chúng tôi, nếu như giữa khách hàng và khách hàng muốn trao đổi đồ, vật cần có sự chứng kiến của chấp sự cũng tức là lão phu. Đồng thời cũng sẽ mất một khoản chi phí làm chứng bằng một phần trăm dựa theo giá trị của vật trao đổi."
Hắn bổ sung: " Tất nhiên phần chi phí này sẽ do bên chủ động muốn trao đổi đồ, vật trả. "
Trần Minh Quân và 'người kia' sau khi nghe xong quy tắc này, cả hai đều không phản đối.
Chấp sự thấy vậy liền đi thẳng vào vấn đề: " Mời hai vị lấy ra tất cả đồ, vật muốn trao đổi. "
Người kia trước một bước lấy ra một cái bình pha lê nhỏ, bên trong chứa đựng một giọt máu phát sáng, ẩn ẩn hiện hiện có một con chân long đỏ ngòm bé bằng cái tăm vờn quanh.
Trần Minh Quân cũng không nói nhảm nhiều, lấy ra toàn bộ bảy quyển còn lại.
Cả hai người thực hiện giao dịch trước sự chứng kiến của chấp sự hội đấu giá. Sau khi trao đổi xong, Trần Minh Quân đem khoản chi phí mà hội đấu giá quy định giao ra, đang muốn rời đi lại bị người chấp sự kia ngăn cản lại: " Khách nhân xin vui lòng chờ một chút, đợi đến khi người còn lại kiểm định xong rời đi cũng chưa muộn. "
Trần Minh Quân nghe vậy đành phải nán lại thêm một chút, hắn cũng chẳng sợ bộ công pháp mà mình viết ra có vấn đề gì. Ngay cả Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, một trong những bộ công pháp thượng thừa nhất do tự tay hắn viết ra tu luyện đến này còn chẳng sao nói gì đến một bộ công pháp luyện thể.
— QUẢNG CÁO —
Mất thêm một lúc chờ đợi, mọi thủ tục mới được hoàn tất.
Trên đường trở về phòng của mình, Trần Minh Quân nghĩ mãi không có câu trả lời.
Vì sao hội đấu giá lại không đứng ra ngăn cản hay tạo khó khăn khi hai người trao đổi đồ, vật với nhau?
Phải biết, nếu như trao đổi thành công đồng nghĩa với việc hội đấu giá sẽ mất đi vật áp trục trong phiên đấu giá lần này. Có biết bao nhiên đại nhân vật tai to mặt lớn đang chờ đợi tinh huyết của long tộc, bây giờ hội đấu giá cũng không thể nói hủy là hủy được. Tổn thất sẽ không chỉ ở tiền bạc mà còn ở uy tín nữa.
Nhưng cả hai lại trao đổi quá thuận lợi, điều này khiến cho Trần Minh Quân càng nghĩ càng không hiểu.
Chẳng lẽ người của hội đấu giá này đầu óc có vấn đề, IQ có hạn?
Hoặc cũng có thể trong tay 'người kia' còn có không ít tinh huyết của long tộc.
Nghĩ tới đây sắc mặt của Trần Minh Quân càng lúc càng ngưng trọng lên bởi vì trong một khoảng thời gian ngắn tiếp xúc vừa rồi trong lòng hắn không hiểu vì nguyên nhân gì dâng lên một loại cảm giác chán ghét, thù hận đối phương.
Loại cảm giác này chỉ xuất hiện mỗi khi hắn gặp Triệu Hạo, mà Triệu Hạo chính là con cưng của khí vận....
Không lẽ... lại gặp một người con cưng của khí vận khác?
Nếu là loại khả năng này thì có chút khó giải quyết.
Bởi vì đối phương nắm giữ số lượng tinh huyết của long tộc chưa xác định được bao nhiêu nhưng lại có thể khẳng định tám, chín phần mười là người kia đã sử dụng ít nhất một giọt.
Trần Minh Quân càng nghĩ càng cảm thấy bất an bởi vì trạng thái Long Nhân tuy không cách nào bá đạo như long tộc chân chính nhưng vẫn có thể gia tăng thực lực gấp nhiều lần lại thêm bộ công pháp luyện thể vừa rồi hắn vừa đưa cho đối phương.....
Có loại cảm giác vừa tự khiêng đá đập vào chân mình.
— QUẢNG CÁO —
Lúc trước ở Thanh Vân Các hắn tìm đủ mọi cách để ngăn chặn Triệu Hạo mua được công pháp của mình cũng chính là để tránh cho tình trạng này xảy ra, ai ngờ lần này chính mình lại phạm phải sai lầm lớn hơn.
Phải thay đổi kế hoạch mới được!
Trần Minh Quân gia tăng tốc độ, nhanh chóng trở lại trong căn phòng của mình. Hắn muốn thay đổi lại một chút so với kế hoạch ban đầu để tăng thêm niềm tin có thể thành công.
.................
Cũng ngay trong lúc này, tại căn phòng vừa rồi.
Người kia đứng dậy nói: " Chuyện đấu giá giọt tinh huyết kia ta liền giao cho hội đấu giá của các vị, còn về chuyện tiền bạc ta sẽ đích thân đến lấy sau. "
Chấp sự gật đầu trả lời: " Xin ngài cứ yên tâm, chỉ cần ngài mang theo Hoàng Kim Lệnh đến đấu giá hội của chúng tôi, tự sẽ có người tiếp đón. "
Người kia nghe vậy gật gật đầu, hướng về phía cửa lớn đi đến.
Chấp sự đuổi theo hỏi: " Khách quan, ngài thực sự không cần đấu giá hội của chúng tôi phái người theo bảo vệ sao? "
Người kia lắc đầu: " Không cần. "
Để cho người của hội đấu giá đi hộ tống chẳng khác nào để lộ hành tung của chính mình, hắn chưa ngu đến mức độ đó. Hơn nữa hiện giờ mọi người đều đang tập trung vào việc đấu giá tinh huyết của long tộc, chỉ cần hắn âm thầm rút lui thì sẽ chẳng có ai thèm để ý đến cả.
Một kẻ nắm giữ số lượng nhiều hay ít tinh huyết của long tộc chưa xác định như hắn tự nhiên sẽ có người ngấp nghe, ngay cả hội đấu giá của chợ đen này cũng không ngoại trừ.
Huống hồ ở trong hội đấu giá này còn có một 'kẻ địch' chưa biết là xuyên không giả hay con cưng của khí vận.
Trần Minh Quân có thể nhận ra một thân phận khác của hắn, hắn sao lại không biết thân phận khác của Trần Minh Quân được. Có lẽ đây là thứ mà Cuộc Chiến Tranh Đoạt Thiên Mệnh gieo vào trong mỗi một người tham dự khiến cho bọn họ không có cách nào toàn diện lẩn trốn.
— QUẢNG CÁO —
Suy đi nghĩ lại, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách!
..........
Tại căn phòng của Trần Minh Quân, cả ba người đồng thời chăm chú nhìn vào một con côn trùng hình thù quái lạ nằm ở trên bàn.
Trần Minh Quân lo lắng hỏi: " Ngọc Anh, ngươi xác định đây là loại trùng mà ta cần? "
Lê Ngọc Anh mỉm cười giới thiệu: " Loại cổ trùng này tương đối đặc thù, sinh ra đã là một cặp với nhau. Khi một trong hai con chết đi, con còn lại bất kể ở khoảng cách xa bao nhiêu cũng có thể đánh hơi thấy mùi máu mà đến báo thù. "
Nàng bổ sung: " Tuy cảnh giới của chúng không cao nhưng rất thích hợp trong việc theo dấu. "
Nghe Lê Ngọc Anh nói như vậy Trần Minh Quân mới an tâm lại, nói: " Mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng đi. "
Trong lúc ghi chép ra tám quyển của bộ công pháp luyện thể, Trần Minh Quân đã âm thầm thêm một chút máu của con cái trong cặp đôi cổ trùng này vào trong. Để đảm bảo đối phương biết bị trúng kế nhưng vẫn ăn thiệt thòi, hắn chuyên bôi vào quyển thứ nhất trong tổng số tám quyển.
Thiếu đi quyển này, bảy quyển còn lại cũng chỉ có nước đem vứt đi.
Đột nhiên, cổ trùng trên bàn phe phẩy hai cánh bay về một phương hướng.
Trần Minh Quân thấy vậy hô lên: " Cá đã cắn câu! "
Trong phòng cả ba người lập tức đuổi theo con cổ trùng này.