“Chuyện này nói ra thì dài lắm! - Một hai câu thì không thể giải thích rõ với cậu được!”
Trần Khiêm cười.
Lúc này, vài người giúp việc cung kính đi vào, phục vụ trà cho Từ Dương Dương và Hồ Tuệ Mẫn.
“Trần Khiêm, mặc dù tôi không biết quan hệ giữa cậu với Tổng giám đốc Chu là gì, nhưng cậu cũng rõ là bây giờ bọn tôi quả thực gặp phải rắc rối rất lớn. Nếu cậu có thể, tôi hi vọng cậu sẽ giúp bọn tôi!”
Hồ Tuệ Mẫn nói.
Từ Dương Dương cũng gật đầu: “Trần Khiêm, tôi xin lỗi cậu, sau này cậu đối xử với tôi thế nào cũng được, chỉ xin cậu có thể giúp cho bọn tôi!”
“Được thôi, chuyện này tôi có thể nói với Tổng giám đốc Chu một câu, nhưng sau khi xong việc, tôi không muốn mình không được lợi lộc gì!”
Trần Khiêm nhìn bọn họ rồi cười.
Đúng vậy, nếu như lúc đầu, cho dù Hồ Tuệ Mẫn có thờ ơ với mình thế nào đi nữa, nếu thấy bọn họ thật sự xảy ra chuyện, có thể giúp thì Trần Khiêm chắc chăn sẽ giúp.
Nhưng hiện tại, Trần Khiêm quả thực hơi lạnh lùng với bọn họ.
Đặc biệt là Từ Dương Dương.
Chỉ là bọn họ tìm đến Chu Minh thì cũng giống như bọn họ tìm đến mình thôi.
Trần Khiêm cũng sẽ không từ chối thẳng thừng.
Nhưng muốn Trần Khiêm giúp, thì phải có điều kiện!
“Cậu nói đi, cậu muốn có được gì?” Trần Khiêm búng tay.
Một lát sau, Hồ Tuệ Mẫn với Từ Dương Dương ra ngoài.
Sau khi ra ngoài cũng không nói với Thẩm Quân Văn và Từ Văn Đào câu nào, nhìn bọn họ một cái rồi rời đi.
Làm Thẩm Quân Văn với Từ Văn Đào mờ mịt, nhưng cũng cùng rời đi.
Sau khi xong những việc này.
Chu Minh đến tìm Trần Khiêm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!