“Là cậu Hoàng, Hoàng Vĩnh Hào mà lần trước em diễn, muốn có số điện thoại của em đó. Chẳng phải trong buổi party quy mô lớn do cậu ta tổ chức, cậu ta đã nói là có việc gì thì cứ tìm cậu ta à!”
Chị Lương nói.
“À! Hoàng Vĩnh Hào, Hoàng Vĩnh Hào cậu chủ ở Tô Thành đúng không?”
Hiển nhiên nhóm Hồ Tuệ Mãn cũng đã từng nghe danh của Hoàng Vĩnh Hào, lập tức vui mừng nhìn nhau, nếu cậu Hoàng chịu giúp đỡ thì tốt quá!
“Cũng chỉ có thể như vậy, cậu Hoàng quen nhiều cậu ấm lắm, buổi biểu diễn lần trước, thật ra là cậu Hoàng tổ chức cho một thiếu gia thần bí nào. đó nên chắc chản cậu Hoàng có rất nhiều cách, chỉ cần cậu ta gọi điện thoại là được!”
à, được rồi để em thử xeml”
Dương Vũ Phỉ gật đầu.
Gọi voice cho Hoàng Vĩnh Hào.
Không bao lâu sau, bên kia đã nhấc máy.
Dương Vũ Phỉ cực kỳ vui, sau đó nói đầu đuôi câu chuyện ra.
Sau khi cúp máy.
Dương Vũ Phỉ cười nói: “Được rồi, cậu Hoàng nói, chuyện này cậu ấy sẽ hỗ trợ, liên hệ với người quen!”
“Ap"
Nhóm Hồ Tuệ Mẫn vui vẻ.
Đặc biệt là Hồ Tuệ Mãn đang có nhiệm vụ trong người, sợ nhất là cành mẹ đẻ cành con.
Trong lúc đang đợi điện thoại của cậu Hoàng thì nhóm Hồ Tuệ Mẫn vây lấy Dương Vũ Phi.
Nghe cô ta kể chuyện lần trước cậu Hoàng mở party.
Lần đầu tiên được giao lưu với người nổi tiếng nhiều như vậy, còn là những chuyện đã từng trải nghiệm nên miễn bàn mọi người vui đến nhường nào.
Mà Trần Khiêm thì đang ngơ ngác ở đây có hơi không biết theo ai.
Thậm chí ban nãy anh đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu thật sự nhóm Vương Văn gặp chuyện, nếu anh
có thể giúp được thì sẽ giúp.
Dù sao tính ra, Dương Vũ Phỉ cũng được xem như là cấp dưới của mình.
Cũng đâu thể chứng kiến cô ta gặp chuyện.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Tiểu Hào chịu giúp đỡ, cũng giống nhau.
Nhưng không bao lâu sau, wechat của anh có tin nhắn mới.
Đúng là Hoàng Vĩnh Hào gửi đến.
“Anh ơi, có chuyện này nhờ anh giúp đỡ! He he
Trần Khiêm cười gượng, cũng đoán được là chuyện gì nhưng vẫn hỏi.
Quả nhiên Hoàng Vĩnh Hào muốn nhờ Trần Khiêm giúp đỡ, nói với Lý Chấn Quốc một câu, gây áp lực với nhà họ Lưu.
€ó một vài chuyện, Hoàng Vĩnh Hào không nhờ ba mình mà thích nhờ Lý Chấn Quốc.
Nhưng nhờ nhiều quá thì anh ta cũng ngại. Bây giờ, chỉ có thể tìm Trần Khiêm thôi. “Được rồi!"
Trần Khiêm cười gượng, sau đó nói mọi chuyện cho Lý Chấn Quốc nghe, Lý Chấn Quốc đi làm ngay.