Hai câu này khiến Tô Mộc Vũ không nói nên lời.
Đúng vậy, ban đầu chỉ cảm thấy yêu Trần Khiêm, hai người còn phải đi cả một quãng đường rất dài, nhưng Tô Mộc Vũ chưa từng nghĩ sẽ làm gì
cho Trần Khiêm.
Trần Khiêm vẫn luôn giúp mình, che chở cho mình.
Còn mình chưa từng làm gì cho cậu ấy, lần này về, còn không biết phải trái đúng sai hiểu lầm cậu ấy.
Chắc cậu ấy rất bận, mà mình còn khiến cậu ấy phải phân tâm.
Nói chuyện với Tần Nhã xong thì Tô Mộc Vũ quay về nhà.
Suốt buổi chiều, Tô Mộc Vũ không tán dóc cùng với nhóm bạn mà ở trong phòng rầu rĩ không vui.
Làm cho nhóm Tô Mông Mông lo lắng không thôi.
“Rốt cuộc Mộc Vũ sao vậy? Có phải cô gái kia nói gì Mộc Vũ không? Dù sao thì hai bọn họ nói chuyện cũng hơn một tiếng, chắc chản là đã xảy ra chuyện gì rồi!"
“Đúng đấy, từ lúc về đã như vậy rồi!"
Tô Mông Mông vừa ăn khoai tây chiên vừa nói.
“Hừ, đi, bọn mình đi hỏi thử xem, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, bọn mình đi tìm cô Tân Nhã kia tính sổI”
Các cô gái kéo nhau đến cửa phòng Tô Mộc Vũ.
“Mộc Vũ, cậu mở cửa đi, mở cửa ra xem nào!” Tô Mông Mông lo lắng nói.
Chẳng mấy chốc cửa đã mở ra.
Chỉ là sau khi mọi người nhìn thấy, thì có hơi nghỉ ngờ.
Bởi vì Tô Mộc Vũ đã thu dọn xong hành lý rồi.
“Mộc Vũ, cậu làm gì vậy, chúng ta mới về đây chưa được một ngày, cậu đây là?”
Ngô Văn Văn hỏi.
“Ừ ừ, bọn mình về Cảng Đảo đi!" 'Tô Mộc Vũ nói. “Hả? Giờ luôn?”
Mọi người ngạc nhiên nói: “Nhưng mà Mộc Vũ, Trần Khiêm thì thế nào? Không dễ gì cậu mới về, là vì muốn gặp cậu ấy, nói chuyện với cậu ấy, mặc dù giờ hai cậu đang hiểu lầm nhưng mà tớ thấy Trần Khiêm cũng không phải loại làm chuyện bỉ ổi đó đâu!”
“Tớ biết, tớ biết Trần Khiêm không làm, nhưng tớ muốn về Cảng Đảo!”
Hốc mắt Tô Mộc Vũ phiếm đỏ, nói. Vừa nãy cô đã trăn trở suy nghĩ rất nhiều.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!