Kiểu khí chất nữ thần này của Tân Nhã, chắc chắn là được rất nhiều chàng trai theo đuổi, nhưng người thật sự khiến Tân Nhã rung động lại rất ít.
Tất nhiên là không phải sau khi Trần Khiêm tặng chiếc vòng ngọc Long Vân này thì Tân Nhã rung động với Trần Khiêm rồi.
Chỉ là hơi cảm động, còn trong thâm tâm thì lại có một cảm giác không giải thích được đối với Trần Khiêm, người đã từng giúp mình.
Cảm thấy Trần Khiêm rất trung thực, hơn nữa cũng rất thật lòng với người khác, bây giờ rất ít gặp những chàng trai như vậy.
Học tập chăm chỉ lại còn cố gắng.
Có cảm giác rất yêu thích những chàng trai như vậy.
Trần Khiêm lại hỏi: “Nhóm Đồng Đồng nói cái gì?”
“Tôi không biết...” Tân Nhã liếc nhìn Trần Khiêm, sau đó nói: “Tóm lại là cái này quý giá như vậy cậu cầm lại đi, tôi không cần đâu!”
“Cậu cứ nhận đi, sắp tốt nghiệp rồi, sau này khai giảng lại, tôi ít khi ở trường, sợ không có cơ hội đền cho cậu đâu!”
Trần Khiêm cười khổ. “Ư
Câu này lại chọc cho Tần Nhã vui: “Trần Khiêm, có phải cậu là kiểu người không thích nợ ân tình người khác không?”
“Ừ ừ!” Trân Khiêm gật đầu.
“Vậy được thôi, tôi giữ nó thay cậu, đợi sau này cậu kết hôn tôi sẽ trả lại vòng ngọc cho cậu!”
Khóe miệng Tần Nhã lộ ra một nụ cười mỉm. “Được!”
Trần Khiêm thấy cô ấy nhận rồi, trong lòng nghĩ chuyện này cuối cùng cũng kết thúc rồi, xoay người rời đi.
“Này này này, Trần Khiêm!”
Tân Nhã lại chạy bước nhỏ đuổi theo: “Cậu không hỏi, đợi lúc cậu kết hôn thì làm thế nào để thông báo cho tôi à? Đến cả cách thức liên lạc với tôi cậu cũng không muốn sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!