Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

"Vân Cảng có chỗ nào nổi tiếng không, ngoại trừ Golden. Sandy Beach?"

"Có rất nhiều nơi thú vị, cậu Trần tự đi tới là được, sau khi đến đó cậu chỉ cần đưa ra vé vào cửa, mấy người phụ trách bên đó sẽ tự sắp xếp khách sạn cho cậu, sau khi ổn định xong tôi sẽ đi tìm cậu."

"Vậy được!"

Bàn bạc xong mọi chuyện Trần Khiêm liền cúp điện thoại.

Nói lời thật lòng, từ nhỏ đến lớn,Trần Khiêm đều vùi đầu ở cái trấn nhỏ nơi phố huyện kia, chỉ đến khi thi vào trường Đại học Kim Lăng, mới có cơ hội đến thành phố lớn như Kim Lăng

để mở mang tầm mắt.

Nhưng khi ấy quá nghèo, trừ nơi này ra, gần như là các thành phố khác Trần Khiêm chưa hề đặt chân đến.

“Hay lần này rủ cả Tô Mộc Vũ theo?” Trần Khiêm thầm nghĩ.

Quan hệ hiện giờ của hai người họ, đã ẩn giấu chút ít yếu tố mập mờ.

Thế nhưng anh lại nghĩ, hay là thôi vậy, lần này nói thế nào Tô Hân Đồng cũng đã bị Ninh Phàm dọa cho một trận, hôm nay còn không đến trường học mà phải nghỉ ở nhà, vậy thì cứ để cô ấy yên tĩnh nghỉ ngơi vậy!

Đêm đó Trần Khiêm đã lên giường đi ngủ từ rất sớm.

Ngày thứ hai Trần Khiêm mới tỉnh mơ đã thức giấc.

Bọn người Bạch Tiểu Phi đã đến nơi trước một ngày.

Thêm vào việc Trần Khiêm không quen thuộc đường, vậy nên anh không tự mình lái xe mà là ngồi tàu điện đến nơi hẹn.

Đúng tám giờ sáng đến cửa vào của Golden Sandy Beach.

"Xin chào ngài, xin ngài hay xuất trình vé vào cửa!"

Mới bước đến cửa vào,Trần Khiêm đã bị một cô tiếp tân vô cùng xinh đẹp chặn lại.

Giơ tay xin được xem vé vào cửa của anh.

Đồng thời ánh mắt của người đẹp còn càn quét người anh từ trên xuống dưới.

Bởi vì Trần Khiêm vừa mới tắm rửa xong lại mặc quần áo. cũ cho nên người đẹp tiếp tân có nhìn thế nào cũng thấy anh giống một tên khố rách áo ôm muốn trà trộn vào để mơ mang †âm mắt.

Giọng nói của cô nàng thì hiền lành, nhưng ánh mắt đã vội vã lộ ra ý ngăn cản.

Giống như là muốn nói: Có vé thì vào, không có thì mau mau cút đi chỗ khác!

Trần Khiêm sao có thể không đọc ra ý khinh thường trong ánh mắt của nhân viên đó, thật không hiểu mấy người làm tiếp tân này được huấn luyện kiểu gì, ai nấy đều một kiểu phẩm chất thấp kém như vậy?

Ha ha.

Trần Khiêm lần này không có giống trước đây biểu hiện lo sợ, anh một tay đưa ra tấm vé vào cửa, một tay rút điện thoại, chuẩn bị gọi điện cho Bạch Tiểu Phi đã vui đến quên giời ở bên trong.

Chân thì bước vào khu vực phía trong.

“Anh..."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!