Ninh Phàm!
Sau khi Trần Khiêm phóng ta hình ảnh lên chụp lại thì người trên hình chính là Ninh Phàm của nhà họ Ninh.
Vì Ninh Phàm này có ngụy trang đến thế nào cũng không che được nụ cười thường hiện bên mép miệng anh ta.
Lúc đầu, có thể nói Ninh Phàm là một người xúc tác khiến anh và Dương Hạ chia tay.
Hơn nữa, từ khi bảt đầu trong tiệc sinh nhật của Mã Hân Nhiên, sau đó là ở Karaoke Đế Hoàng, Ninh Phàm này luôn đối đầu với anh, trong lúc tức giận anh đã gọi điện cho Lý
Chấn Quốc bảo ông ấy dạy dỗ cho anh ta một trận.
Kết quả chuyện này bị chị anh biết, sau đó không phải là dạy dỗ nữa mà là khiến nhà anh ta tán gia bại sản luôn.
Sau cùng, Ninh Phàm đứng trước cổng sơn trang suối nước nóng bị người ta kéo đi.
Từ đó về sau nhà họ Ninh lụn bại, giao nhà hàng Minh Hoàng ra, bây giờ giao cho nhà Trang Cường kinh doanh.
Có thể nói là trong một đêm, Ninh Phàm từ một cậu ấm nhà giàu biến thành một tên nghèo mạt hạng.
Hơn nữa, anh ta không biết đã xảy ra chuyện gì mà đã trở thành như thế này.
Nhưng bây giờ... sao Ninh Phàm lại bắt cóc Tô Mộc Vũ? Trần Khiêm nghi ngờ.
Đơn giản chỉ là bắt cóc? Để tống tiền thôi?
Nhìn thế này, hình như không phải vậy.
Rất rõ ràng, anh ta đã nói chuyện với Tô Mộc Vũ, lại còn khiến cô ấy tin tưởng nên sau cùng mới lên xe của anh ta.
Hơn nữa, Trần Khiêm còn chú ý được một chỉ tiết.
Đó chính là ánh mắt của Ninh Phàm lúc nói chuyện với Tô Mộc Vũ luôn nhìn về hướng của anh.
Giống như lo lắng anh sẽ đột ngột quay về.
Nói như vậy, Ninh Phàm này có âm mưu từ trước? Hơn nữa còn bắt cóc để đối phó với anh?
Nếu Ninh Phàm biết được nhà anh ta phá sản là vì anh thì anh ta bắt cóc để nhằm vào anh thì mọi chuyện đã thông.
Nhưng cho dù thế nào, dường như Trần Khiêm có thể xác định, bây giờ Tô Mộc Vũ đang gặp nguy hiểm, vô cũng nguy hiểm!
Trần Khiêm đang đau đầu nghĩ cách đối phó. Thì điện thoại của anh đổ chuông.
Là một số lạ gọi đến.
Trần Khiêm lập tức bắt máy:
"Ha ha, Trần Khiêm, ồ, không, phải gọi mày là cậu Trần mới đúng, mày còn nhớ tao không?"
Bên trong truyền ra một giọng nói lạnh lùng và đắc ý. "Ninh Phàm, quả nhiên là anh!" Trần Khiêm vừa nghe thấy giọng là nhận ra ngay.
"Không sai, không ngờ còn được cậu lớn như mày nhớ đến, haha, đúng là kịch vui đấy. Trần Khiêm, trước đây mọi người đều tưởng mày là một thắng nghèo mạt hạng, như cuối cùng thì sao? Mày là con nhà giàu, hơn nữa còn là chủ của cả khu phố thương mại Kim Lăng, tao thấy ba tao ngầu nhưng ông ấy chẳng qua cũng chỉ là chân sai vặt cho mày thôi! Nếu không phải sau này lúc tao muốn trả thù Lý Chấn Quốc, lén nghe được ông ta gọi điện thoại cho mày thì có nằm mơ tao cũng không ngờ được, người khiến nhà tao phá sản chỉ bằng một câu nói lại là mày!"
"Nhưng cậu Trần, mày có tiền nhiều thế, sao lại so đo với tao làm gì thế? Không sai, tao bảo Lục Thần tán con bạn gái mày là tao sai nhưng mày khiến nhà tao phá sản, khiến tao. không còn gì cả! Mày tàn nhẫn quái"
Trần Khiêm thản nhiên nói: "Thật ra mới đầu tôi cũng cảm thấy khá tàn nhãn, nhưng bây giờ, ngược lại tôi không còn thấy tàn nhãn nữa rồi!"
"Ninh Phàm, dù nói thế nào thì đây cũng là ân oán giữa hai chúng ta, Mộc Vũ vô tội, anh thả cậu ấy ra, tôi sang tìm anh! Điều kiện thế nào tôi cũng đồng ý!"
"Hứ, Trần Khiêm, mày mạnh miệng lắm! Đúng là tao nhằm vào mày, vốn dĩ tao muốn lái xe rồi cùng chết với mày, nhưng tao nghĩ như vậy chẳng có ý nghĩa gì nữa! Ha ha, huống hồ, bây giờ có cô gái xinh đẹp như thế này ở bên cạnh tao, vui vẻ một chút cũng thật rất đáng giá! Trần Khiêm, cô ta là bạn gái của mày chứ gì, nào nào nào, nghe thử giọng của cô ta nhé?"
"Trần Khiêm, cậu đừng qua đây, hẳn là một thắng điên!" "Đừng tới đây! Huhuhu..."
Tiếng vừa khóc vừa ré của Tô Mộc Vũ truyền qua. Trong lòng Trần Khiêm lo läng không chịu được.
Cho dù anh và Tô Mộc Vũ là một cặp đôi giả yêu nhau nhưng Tô Mộc Vũ đi với mình ra ngoài.
Hơn nữa, Ninh Phàm vì báo thù anh nên mới bắt cóc Tô Mộc Vũ.