Đúng lúc này, một giọng nữ dễ nghe đột ngột nói nhỏ vào tai mình:
“Trân Khiêm, anh đừng sợ, hôm nay ai dám bắt nạt anh, tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra bảo vệ anh, lúc nãy anh bị chỉ trích nhiêu như vậy, nhưng tôi vẫn ủng hộ anh!"
Điền Hiểu Phàm nói nhỏ vào tai Trần Khiêm.
Còn làm động tác cố lên với Trần Khiêm.
'Trần Khiêm không khỏi gật đầu mỉm cười.
Cô gái này thật tốt bụng, mặc dù cô ấy nói rất nhẹ nhàng, nhưng lại làm tim Trần Khiêm ấm áp.
Một cô gái lương thiện như thế này thật hiếm thấy, xem như hai người quen biết nhau cũng là một duyên phận.
Không băng anh nhân cơ hội này, cho cô ấy một chút duyên phận.
Mặc kệ là tiền tài hay kỹ năng gì cô ấy muốn học. 'Trân Khiêm cũng sẽ không từ chối. Xem như có qua có lại mới toại lòng nhau.
“Các vị quan khách, mong mọi người yên tĩnh một lát”
Đúng lúc này, cậu chủ Thác Bạt đứng trên sân khấu, cầm micro, ra hiệu mọi người yên tĩnh lại.
Xoạt!
Tất cả mọi người ở trong hội trường như đã được diễn tập, anh ta vừa dứt lời, hội trường đang ồn ào bỗng yên tĩnh không còn tiếng động.
“Mọi người đều biết, hằng năm Thác Bạt Kiệt tôi sẽ tổ chức buổi tiệc lớn như thế này hai lần, hơn nữa trong mỗi buổi tiệc đều có một hoạt động quan trọng, đó chính là bán đấu giá! Mấy năm trước, đa số tôi đều bán đấu giá đồ cổ, hoặc một số đồ vật quý hiếm! Nhưng buổi bán đấu giá năm nay, ha ha ha, có chút khác biệt nhé.”
Thác Bạt Kiệt híp mắt lại nói.
“Ôi trời, ngay cả cậu chủ Thác Bạt cũng cảm thấy đặc biệt, vậy thì lần này khác biệt đến cỡ nào chứ?”
“Ai mà biết chứ? Chẳng lẽ lần này, cậu chủ Thác Bạt sẽ bán đấu giá linh dược sao?”
Trong nháy mắt, hiện trường bùng nổ, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.
Trên khán đài.
“Cậu Kiệt, quả nhiên câu nói này của cậu đã làm mấy người này bắt đầu cảm thấy sốt ruột!”
Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh Thác Bạt Kiệt tới gần nói nhỏ vào tai anh ta.
“Ha ha, như vậy mới thú vị, mỗi năm tôi đều hy vọng có thể nhìn thấy những cảnh tượng đàn chó này cần xé lẫn nhau để tranh giành một thứ, ha ha, đây chính là thứ khiến tôi thích!”
Thác Bạt Kiệt cười lạnh.
Mặc dù bọn họ nói rất nhỏ, nhưng Trần Khiêm vẫn nghe thấy rất rõ, có điều chuyện này không liên quan đến anh, nên Trần Khiêm chẳng thèm để tâm đến nó.
“Được rồi, tôi nghĩ chắc chắn mọi người đều rất sốt ruột, muốn xem thử rốt cuộc hôm nay bản thiếu gia sẽ chuẩn bị món đồ gì để mọi người đấu giá đúng không? Bây giờ tôi sẽ giải đáp thắc mắc cho mọi người.”
Thác Bạt Kiệt nói.
Bốp bốp bốp!
Tất cả khán đài đều trở nên hưng phấn.
Ánh mắt bắt đầu phát sáng.
Ngay cả Long Phỉ Phỉ hiểu biết sâu rộng, cũng bị câu nói này của Thác Bạt Kiệt làm cho ngứa ngáy trong lòng.
Rốt cuộc là thứ gì thế? Ngay cả người có thân phận như Thác Bạt Kiệt cũng giấu giấu giếm giếm như thế, chắc chắn là vật không tầm thường.
Trong lòng mọi người đều nghĩ thế.
“Được rồi, bây giờ tôi sẽ công bố đáp án, hôm nay tôi sẽ bán đấu giá một người phụ nữ!”
Thác Bạt Kiệt cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!