Đúng vậy, trước đây thầy đã nói rất nhiều lần vê chuyện này Ông ấy đã đợi rất lâu, vẫn luôn muốn đợi người kia xuất hiện, lúc trước phải nhờ vả người khác, nay đã xác định được anh chính là người mà ông ấy vẫn đợi chờ! Hành trình tới Ký Châu lần này của ông ta chính là để xin gặp mặt, nói muốn chuẩn bị phần quà gặp hậu hĩnh cho anh, em nghĩ chắc là có liên quan đến buổi lễ dưới lòng đất lần này. Đến lúc đó năng lực của anh chắc chắn sẽ tiến thêm một bước, không đúng, là chủ nhân chắc chắn sẽ tiến thêm một bước!
Tiểu Trúc lại nói.
Nói bừa, bây giờ anh còn có rất nhiều việc cần ông ấy giúp, nói cái gì mà chủ nhân với xin gặp chứ!
Trần Khiêm bất đắc dĩ nói.
Hơn nữa anh cũng đã nhìn thấy thần tích rồi, thật ra Tiểu Trúc này, anh thấy thần tích không có nhiều ích lợi với anh!
Trần Khiêm nói.
Anh nhìn hết bức thư đi đã, mặt sau còn có vẽ một bức tranh ngũ hành thì phải...
Tiểu Trúc nói.
Trần Khiêm lật ngược lại nhìn, đúng là có một bức. tranh ngũ hành.
Không đúng, đây không phải là tranh ngũ hành.
Trần Khiêm vừa nhìn thì mí mắt chợt giật một cái.
Bởi thứ tự sắp xếp của hình vẽ không đúng, nó giống như đúc năm đĩa tròn xung quanh đan điền trong cơ thể anh!
Chỉ là thây Quỷ không hề giải thích thêm điều gì về hình vẽ này.
Vốn Trần Khiêm còn cho rằng việc thầy Quỷ tìm kiếm thần tích là do ông ta tưởng tu vi của anh vân dừng lại lúc hai người gặp nhau.
Thật ra anh đã thoát khỏi tồn tại thông thường từ lâu rồi.
Chỉ là hiện tại khi nhìn vào bức vẽ này, Trần Khiêm không khỏi suy nghĩ sâu hơn.
Xem ra thầy Quỷ cũng biết chuyện mình đã khôi phục được Đạo Cơ.
Đồng thời ông ấy cũng đoán được những chuyện xảy ra gần đây trong đan điền của mình.
Lễ nào buổi lễ dưới lòng đất này sẽ làm sáng tỏ bí mật về đan điền của mình sao?
Trân Khiêm thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng anh cũng đã quyết định, nếu thầy Quỷ đã dặn thì anh sẽ tham gia, xem xem rốt cuộc thì buổi lễ dưới lòng đất này có lai lịch ra sao?
Tiêu Ngôn!
Trần Khiêm cất thư xong nhìn về Tiêu Ngôn vẫn đang dùng bữa.
Anh Trần, anh nói đi...
Anh thấy chúng ta cũng có chút duyên phận, chỗ anh có một tấm thẻ ngân hàng chút nữa anh cho người đổi mật khẩu thành ngày tháng hôm nay. Trong thẻ có một ít tiền, mong cậu sử dụng nó hợp lí, cũng coi như là anh cảm ơn cậu!
Anh Trần, em không lấy đâu! Tiêu Ngôn lắc đầu.
Cầm đi!
Trân Khiêm cố nhét vào tay cậu ta.
Sau đó anh về thẳng nhà họ Thẩm. Ông chủ, người đã về rồi!
Vừa về đến nơi, Lâm Cửu và Thẩm Thiên Canh vội vàng bước ra đón.
Cả hai cùng gọi là ông chủ.
Bọn họ đã nghĩ kĩ rồi, cậu Trần nay không còn là nhân vật tầm thường, nếu như vẫn gọi là cậu Trần sợ rằng không đủ tôn trọng.
'Trân Khiêm cũng không chê ghét việc này.
Còn về mối thù giữa Lâm Cửu và Thẩm Thiên Canh.
Trần Khiêm cũng cần tác động mạnh một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!