Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Khiêm thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Khiêm? Chính là Triệu Nhất Phàm.
Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc này đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.
Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lường.
Nói tóm lại, Trần Khiêm có thể là một nhân vật không hề đơn giản.
Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh.
"Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?" Trần Khiêm cười cười.
Anh không phải một kẻ thù dai, hơn nữa đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.
Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là có ý muốn tác hợp.
Ngay sau đó mọi người được mời vào phòng riêng trong Sơn trang.
Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cố ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên Trần
Khiêm.
Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu.
"Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?”
Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng dáng Lâm Kiều liền thắc mắc.
"Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tày trời nữa đó!”
Từ Hà vui vẻ đáp.
Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.
Nhưng Lâm Kiều này, nói gì thì nói cũng có chút thế lực.
Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý Duệ một tiếng.
Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.