Lúc đó Trần Khiêm nhớ là phải đi tìm Tô Mộc Vũ, nên cho mình tám mươi triệu, bảo mình đến nơi khác mà sống.
Khi đó, Triệu Nhất Phàm vừa tức giận vừa oán hận.
Tôi yêu cậu như vậy mà cậu thì đối xử với tôi như: thế?
Triệu Nhất Phàm rất tổn thương.
Cô ta quyết định chuyện bé xé ra to, tìm đến thẳng nhà họ Trần.
Cô ta thuê một chiếc du thuyền, muốn đến đảo của chị Trần Khiêm.
Nhưng làm sao cũng không tìm được hòn đảo đó. Chẳng mấy chốc trời đã về khuya.
Triệu Nhất Phàm nhìn mặt biển mênh mông không có gì cả, gió biển rít gào.
Đang thất vọng chuẩn bị quay về. Lúc này lại gặp được vài con thuyền kì lạ. Triệu Nhất Phàm thử hỏi bọn họ.
Những người này đồng ý đưa Triệu Nhất Phàm đến đảo của Trần Hiểu.
Nhưng bọn họ nói dối, hoàn toàn không đưa cô ta đi mà lừa cô ta đến một bờ biển xa lạ.
Gia tộc đó được gọi là nhà họ Minh.
Đêm đó, một cậu chủ tên là Minh Nghĩa nhìn trúng cô ta cho nên lừa cô ta đi.
Ở thành phố xa lạ đó, Triệu Nhất Phàm vừa hoảng hốt vừa sợ hãi.
May mà, mặc dù Minh Nghĩa không phải người tốt gì, nhưng nghe thấy cô ta đã mang thai, anh ta cũng không dám cưỡng ép. Dường như bọn họ ở đó có rất nhiều quy tắc đối với loại chuyện này.
Cô ta đồng ý một năm sau, sinh đứa bé ra thì sẽ gả cho anh ta, anh ta mới buông lỏng cảnh giác với cô ta.
Tất nhiên mang thai cũng là cô ta lừa anh ta thôi.
Chuyện phía sau rất đơn giản, đó là Triệu Nhất Phàm tìm cơ hội bỏ trốn.
Nghe nói có một người gọi là ông Quỷ, người này biết thiên văn thạo địa lý, có thể đoán được tương lai.
Không thuộc về thế lực nào cả. Cho nên Triệu Nhất Phàm tìm ông ta để cầu cứu.
Tất nhiên, cái giá bỏ ra là sáu mươi triệu nhân dân tệ.
Khi đó Triệu Nhất Phàm thầm nói mình không có tiền, cho dù chạy trốn thì có thể thế nào được chứ?
Cho nên mới nhớ đến Trần Khiêm, về nhà họ Trần. Ông ta nói với Triệu Nhất Phàm một cách, đó là mấy năm trước nhà họ Minh đào được hai miếng ngọc từ trong mộ Hải Vương, hai miếng ngọc này có khả năng kéo được huyết thống.
Nói đơn giản chính là có thể kết nối được máu của ba người với hai miếng ngọc này.
Nhưng đêm đó cô ta vội đi nên cũng không có tóc hay thứ gì khác của Trần Khiêm, chỉ có áo của Trần Khiêm, cô ta cầm áo của anh, lúc đó đang chuẩn bị đi tìm Trần Hiểu mà.
Mặc dù ông Quỷ nói hiệu quả sẽ yếu hơn một chút, nhưng thường thì máy móc hoàn toàn không nhìn ra được.
Thế là Triệu Nhất Phàm trộm hai miếng ngọc này, rồi tìm một đứa bé thích hợp ở trại trẻ mồ côi, chạy trốn đến đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!