“Nửa năm trước, tôi đã dùng loại độc này để làm thuốc dưỡng sinh, ông lấy nó để hạ độc tôi sao?”
Trần Khiêm được bác Tần ngâm trong dược liệu nửa năm, có thể nói là miễn nhiễm với cả trăm loại độc.
Đương nhiên mấy loại độc này cũng không thành vấn đề.
'Trần Khiêm tinh thông y học, sao lại không biết trà sâm mà Lục Hàm mang tới có độc được.
Lục Hàm sẽ không hại mình. Người muốn hại mình, chỉ có một khả năng duy nhất là có người đã nổi lên dã tâm với mình, đó là người của nhà họ Lục.
Trần Khiêm giả trúng độc chính là muốn đợi cho nhóm người này đứng trước mặt mình.
“Hừ, tên nhóc, nhà họ Mạc suy nghĩ hết cách tìm cậu hơn một năm, lần này không hạ độc được cậu, nhưng cậu cũng đừng nghĩ đến việc chạy thoát!”
Mạc Vân Hải lạnh lùng cười.
“Cậu Trần, cậu không sao, tốt quá rồi!"
Mạnh Khang ôm ngực đứng lên, cười nói.
“Ông Mạnh, vừa rồi cảm ơn ông!”
Vốn dĩ Trần Khiêm muốn xem Mạnh Khang thật tâm với mình bao nhiêu. Nhưng vừa rồi lại liều mạng cứu mình, khiến Trần Khiêm có hơi cảm động.
Thấy tính mạng của ông ấy nguy hiểm, Trần Khiêm vội tỉnh dậy.
“Tổng quản Mạc, đừng nói nhảm với tên nhóc này nữa, để tôi qua bắt hắn!”
Một thanh niên nhà họ Mạc cười khinh.
Sau đó bóng dáng hắn chuyển động, lao thẳng về phía Trần Khiêm.
Nhưng lúc chỉ còn cách Trân Khiêm một bước.
'Trần Khiêm đột nhiên ra tay, dứt khoát nắm lấy đầu người này.
Bỗng chốc, tay chân của người này duỗi thẳng, toàn thân run rẩy.
Rắc rắc!
Cổ tay Trần Khiêm khẽ xoay, cổ tên kia ngay lập tức bị vẹo.
Ném đến trước mặt người nhà họ Mạc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!