Cuối cùng, thím họ Cả đuổi mẹ con Dương Hạ ra ngoài giống như đuổi chó, còn vứt hết cả đặc sản địa phương được mẹ cô ta lựa chọn cẩn thận để làm quà đi luôn.
Vương vãi đầy đất.
Chuyện đó đến bây giờ vẫn còn là một vết thương trong lòng Dương Hạ.
Cô ta đã thề với lòng sẽ cắm đầu vào học hành, lấy lại thể diện, không để người khác coi thường nữa.
Cho nên, Dương Hạ đỗ vào trường đại học Kim Lăng.
Nhưng sau đó cô ta nhận ra, cho dù bản thân có cố gắng đến mức nào, cũng không thoát nghèo được.
Cô ta thích một người. Nhưng người khác nhìn vào đều coi thường.
Cô ta không thích loại cảm giác này, cô ta phải nổi bật hơn người!
Mà hôm nay đến đây, Dương Hạ chính là muốn hiện thực nguyện vọng bao năm qua của mình.
"Hừ, vậy hôm nay cô đến tìm chúng tôi để làm gì? Có phải mẹ cô lại mắc bệnh không, nói cho cô biết chúng †ôi đây không có tiền!"
'Thím họ Cả lúc này bước lên nói.
"Mẹ, mẹ không nhìn thấy sao, chị họ bây giờ ăn mặc đẹp như vậy, phỏng chừng là tới khoe khoang với chúng ta thôi, nói không chừng người ta câu được con rùa vàng nào đó rồi!"
Một cô gái nói.
"Năm đó, cháu nhớ thím họ Hai vì muốn đuổi mẹ con cháu đi nên đã quăng cho mẹ cháu năm mươi tệ, coi như là bồi thường cho đặc sản mà mẹ cháu mang đến! Thím Hai, thím còn nhớ không?”
Thím họ Hai hít sâu một hơi: "Thế nào, cô muốn báo. thù sao?"
'Thím họ Hai rít lên.
"Không phải báo thù, cháu đến để trả lại thím năm mươi tệ, bởi vì lúc trước cháu đã thề sẽ trả lại gấp ngàn, gấp vạn lần cho thím mài"
Dương Hạ nói xong chỉ ra ngoài cửa sổ: "Thím Cả, thím Hai, hai người có thể ra ngoài cửa sổ nhìn xem, tiền cháu trả cho các thím đều ở ngoài đó!"
Hai bà thím sửng sốt.
Cùng đi đến bên cửa sổ.
Lúc nhìn thấy bên ngoài, cả hai đều bưng miệng kinh ngạc.
"Trời đất ơi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!