Một tiếng sau.
Trần Khiêm bước ra khỏi hang sâu, thoáng chốc đã thay quần áo như người bình thường.
Chiếc áo khoác này là áo khoác được chế tạo chuyên dùng để vào hang muỗi độc.
Nhớ lại cảnh tượng thảm thiết khi Mạc Kiếm chết. Trong lòng Trần Khiêm có một sự sảng khoái khi đã trả được thù, kể từ nay, cho dù người của Mạc Trường
Không có đuổi đến đây.
Thì trong một khoảng thời gian ngắn cũng không thể †ìm được tung tích của Mạc Kiếm.
Đúng như Trần Khiêm nghĩ, Mạc Trường Không đang tiếp tục điên cuồng tìm kiếm tung tích Mạc Kiếm.
Như vậy, cho dù là nhà họ Trần hay là bản thân anh cũng đều có một cơ hội tạm nghỉ.
Còn về Hoa Hạ, chỉ e tạm thời Trần Khiêm không thể quay về đây được.
Anh phải tìm cho mình một nơi nghỉ chân mới được.
Lưng vác hai chiếc balo, Trần Khiêm khiến người khác cảm thấy anh là một cậu sinh viên mới vừa tốt nghiệp.
Gương mặt cũng trở lại nét bình tĩnh thong dong của trước kia.
“Vù vù vù”
Bỗng nhiên lúc này.
Trong khu vực hoang vu này, bỗng có âm thanh dữ dội của động cơ xe mô tô vang lên.
Sau đó, Trần Khiêm nhìn thấy một chiếc xe việt dã đang cố đuổi theo hai người đã kiệt sức.
Một nam một nữ.
Đang chạy về phía mình.
Mà Trần Khiêm cũng nhận ra bọn họ không phải ai khác, chính là chàng trai mập mạp bán bánh quy và cô gái xinh đẹp mặc áo da quần da màu đen trên xe buýt.
“Là bọn họ?”
Trần Khiêm đội mũ, kéo vành nón thấp xuống.
“Cứu tôi với, cứu tôi với! Có người muốn giết chúng tôi!”
Chàng trai mập mạp thét lên.
Mà có vẻ như bây giờ cô gái áo đen kia đang bị thương rất nghiêm trọng, đùi chảy máu tươi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!