Trần Khiêm thật sự hơi sửng sốt khi nghe Phương Kiển Nám nói thế.
Không ngờ mình và Phương Kiển Nám chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngản, hơn nữa nói thật, có một số chuyện, mình còn lợi dụng Phương Kiển Nám nữa.
Không ngờ cô ấy lại có cảm tình với mình...
“Nhưng sau này, đến khi nhà họ Phương chúng tôi tới nhà họ Trần, mới nhận được tin tức anh ấy đã mất tích rồi! Tôi đã phái rất nhiều người đi tìm anh ấy, đã nửa năm rồi, nhưng anh ấy vẫn bặt vô âm tín, có thể anh ấy đã đi rồi!"
Vẻ mặt Phương Kiển Nam hơi đau khổ nói.
“Cậu làm xong rồi à?”
Lúc này, Phương Kiển Nám quay đầu nhìn A Tam.
A Tam gật đầu.
Rồi làm ra dấu bảo Phương Kiển Nam nghỉ ngơi cho tốt.
Sau đó anh định xách hộp thuốc của mình rời đi.
Đúng lúc này Trần Khiêm lại nhìn thấy, trong phòng Phương Kiển Nám có đặt một bó hương, và giỏ hương cầu nguyện.
Anh lập tức nhíu mày lại.
Rồi chỉ vào giỏ hương nói: “A a a?”
Ý là ngày mai cô có chuyện gì à?
Phương Kiển Nám mỉm cười gật đầu: “Chẳng phải ngày mai là hội chùa à, tôi và Phương Di, còn có thím Hai và thím Ba, cùng đi lên chùa cầu nguyện. Hằng năm cứ vào dịp này, chúng tôi đều lén lút đi, ha ha, A Tam cậu biết không, trước đây tôi và Phương Di đều không thể tùy ý đi ra ngoài, giờ thì đỡ hơn rồi, có thể đi dạo hội chùa náo nhiệt một vòng!”
“ÔôI"
Nhưng vẻ mặt Trần Khiêm lại không có nhiều cảm xúc vui mừng.
“Cậu đi không A Tam? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như chưa từng đi chơi ở hội chùa đúng không?”
Phương Kiển Nám bỗng hỏi.
“Aaal"
Trần Khiêm làm động tác ra dấu.
“Được rồi, chắc chắn nhé, ngày mai nếu cậu không bận thì đi cùng chúng tôi đi.”
Phương Kiển Nám khế cười.
Cô ta cũng không biết tại sao, từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ta đã thấy A Tam rất thân thiết.
Chủ yếu là do ánh mắt A Tam, làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!