“Hừ, lúc trước người đàn bà kia vứt bỏ gia tộc này, đẩy toàn bộ gia tộc vào chỗ nguy hiểm, suýt chút đã làm mẹ tức chết, quay về nói với người đàn bà đó là có hối hận cũng vô dụng!”
Mợ Ba cũng nói.
Vừa nhắc đến đề tài này là nói liên miên không dứt.
Dồn dập nhìn Trần Khiêm, chỉ trích mẹ Trần Khiêm.
“Đủ rồi đủ rồi, đừng nói nữa!”
Bà cụ Dương lên tăng xông, lập tức đập bàn quát.
Mọi người mới chịu yên lặng. “A Sinh, đỡ tôi về nghỉ ngơi!”
“Dạ, chủ tịch!”
Sau đó, bà cụ Dương trực tiếp rời đi. “Tại cậu hết, đúng là đồ xui xẻo, về đây làm gì! Ép bà ngoại cậu phải tức chết mới chịu đúng không?”
Mợ Cả lại măng.
“Mọi người đừng măng anh họ nữa được
không? Anh họ chỉ muốn quay về thăm mọi người và bà ngoại thôi, sao mọi người phải như vậy?”
Dương Tiểu Bối sốt ruột phát khóc.
“Hừ, Tiểu Bối, người lớn nói chuyện, ranh con như cô lại dám xen vào, chưa mắng cô là may đó, nếu không phải năm đó ba cô giúp đỡ sao mẹ cậu ta có thể đào hôn thành công được!”
Mợ Cả lạnh lùng quát.
“Em nói này chị dâu, chị có ý gì, sao chị lại nói thế với con trẻ?”
Mẹ Tiểu Bối bực mình.
“Thế nào hả? Em Năm? Con trẻ không ngoan ngoãn thì chị không được dạy dỗ à? Ha ha, cũng không biết tự nhìn lại xem bây giờ trong gia tộc này, mình đang đứng ở vị trí nào à? Dương Tiểu Bối, cô mới vào công ty đúng không, đúng lúc lắm, chẳng phải cô ở bộ phận dự án à, ban nấy bà nội đã nói rồi, chuyện cấp bách bây giờ là phải lấy được dự án, những công trình lớn của năm nay, tôi sẽ giao cho bộ phận dự án của cô hết!”
“Chẳng phải ranh con như cô biết cãi lắm à? Để tôi xem thử năng lực của cô thế nào? Nếu cô không thể cống hiến cho gia tộc này, thì hai mẹ con cô chỉ có thể trông cậy vào phần tài sản ít ỏi thôi!”
Miệng của mợ Cả Quách Như giống ăn phải pháo.
Chú Tư và chú Năm cùng một phe, lúc trước rất thân với Dương Ngọc Bình.
Mà lúc trước, quan hệ giữa Dương Ngọc Bình và Quách Như cực kỳ kém.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!