"NèI"
Lúc Trần Khiêm đang ngơ ngẩn thì một cô gái bỗng nhiên đi đến trước mặt.
"Có việc gì?"
Trần Khiêm hỏi. Cô gái trước mặt coi bộ mười bảy mười tám tuổi, bộ dạng ranh mãnh, nhưng dáng dấp thì rất xinh.
"Anh à, không ai chơi với anh hả?"
Cô gái chống hông nói.
"Không có!" Trần Khiêm lắc đầu.
"Aiz, thật đáng thương. Như vậy đi, chị Băng Băng bảo gọi anh đến nhặt bóng giúp, chơi với chúng tôi đi!"
Cô gái nói.
Nghe chị gái nói nhà họ Trần rất lớn, chỉ nhánh rất phức tạp.
Con cháu giữa các chỉ nhánh không biết nhau là chuyện bình thường.
"Buồn bã như vậy làm gì, nếu như anh có tâm sự, ngồi đây càng nghĩ càng khó chịu, chỉ bằng đi nhặt bóng cho chúng tôi, nhặt mệt thì đâu còn tâm trạng để buồn nữa!"
Cô gái nói. "Ha ha..." Trần Khiêm cười khổ. Không hiểu sao, anh thấy cô gái nói cũng có lí.
Đúng vậy, chỉ có phân tán sự chú ý mới có thể thôi nghĩ mãi về chuyện kia.
"Được, tôi đi nhặt bóng cho các cô!" Trần Khiêm đồng ý.
"La la la, chị Băng Băng, anh ta đên nhặt bóng cho chúng ta đó!"
Cô gái đắc ý nói.
"Hừm, tốt lắm các chị em, chúng ta chơi tiếp, có người nhặt bóng rồi!"
Trần Băng Băng nói vậy rồi phấn khích chơi tiếp.
Đúng lúc này, bọn Trần Băng Băng đều ngừng hết lại.
Bởi vì có một cô gái đi tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!