Triệu Thiên Cường không biết Lý Phong, trên thực tế nhà họ Lý có rất nhiều người, anh ta rất quen thuộc với đám người Lý Hạo, nhưng mà lúc trước thực lực của Lý Phong quá yếu, anh ta không biết cũng rất bình thường.
“Vốn không muốn để ý tới ngươi, nhưng mà ngươi lại nhảy ra, cho nên nhất định phải cho ngươi một chút bài học.” Sắc mặt Triệu Thiên Cường lạnh lẽo, nói: “Vậy phế bỏ một bàn tay của ngươi đi.”
Nhìn thoáng qua phía sau, người thanh niên mặc áo đen nhà họ Triệu kia lập tức tiến lên từng bước.
“Ngũ ca, thực lực của Triệu Thiên Cường này đạt tới Luyện Thế cảnh tâng thứ năm, chúng ta không phải đối thủ của anh ta đâu.” Thấy thế, Lý Nham Thạch vội vàng nói.
Cậu ta lại nhìn về phía Triệu Thiên Cường nói: “Ta giao cỏ Lam Huyên cho ngươi, ngươi thả chúng ta đi.”
“Đã muộn.”
Nghe vậy, Triệu Thiên Cường lạnh nhạt nói: “Ta muốn cỏ Lam Huyên, cũng muốn đánh hai người các ngươi!”
Trong mắt anh ta, mọi thứ đều nằm trong
lòng bàn tay của mình.
Lúc này trong mắt Lý Nham Thạch tràn đầy vẻ phẫn nộ, kinh hoảng, Triệu Thiên Cường này thực lực rất mạnh, bọn họ hoàn toàn không phải đổi thủ.
“Muốn đánh nhau rồi.”
“Tuổi thọ của lão tổ nhà họ Lý không ngừng tiếp cận đại nạn, mà nhà họ Lý mặc dù nhiều Tiên Thiên cảnh, nhưng mà lại không có một người có thế đột phá đến Đan Nguyên cảnh.”
“Hiện tại tiểu bối nhà họ Lý đều bị nhà họ Triệu tùy ý ức hiếp, nhà họ Lý thật sự là mặt trời sắp lặn.”
Mọi người vây xem đang nhìn, ánh mắt một số người lộ ra vẻ thốn thức.
Nếu ở thời kì cường thịnh của nhà họ Lý, ai dám ra tay với thế hệ trẻ của nhà họ Lý chứ?
“Ngươi nói nhảm nhiều thật đó.”
Nhưng mà, Triệu Thiên Cường vừa dứt lời, Lý Phong liền bình tĩnh nói.
Hắn bỗng nhiên động, trực tiếp tiến lên một bước, sau đó tay phải chợt đánh ra. Tốc độ của nắm tay này nhanh tới cực hạn, trong chớp mắt đã tới trước mặt Triệu Thiên Cường.
“Ngươi dám ra tay trước?”
Nhìn thấy Lý Phong đánh tới, Triệu Thiên Cường giật mình, sau đó khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Từ mấy tháng trước anh ta đã đột phá tới Luyện Thể cảnh tầng thứ năm!
Mà đối với thế hệ trẻ của nhà họ Lý, chỉ cần thực lực ở luyện thể tầng thứ tư trở lên thì anh ta đều biết, mà anh ta lại rất xa lạ với Lý Phong.
Hiển nhiên, lúc trước thực lực của Lý Phong nhiều nhất là ở vào Luyện Thể cảnh tầng thứ ba, mà Lý Nham Thạch có thế lấy được linh dược nhất phấm bên trong tảng đá, như vậy Lý Phong phải là Luyện Thế cảnh tầng thứ tư, hơn nữa là vừa đột phá không lâu.
Mới vừa đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, cũng dám ra tay với anh ta trước?
“Lăng Vân chưởng!”
Khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, tay phải Triệu Thiên Cường hóa thành chưởng, phối hợp với chưởng phong cực kỳ sắc bén, hung hăng vỗ về phía Lý Phong!
Lăng Vân chưởng, võ học đỉnh cấp Luyện Thế cảnh, cũng được rất nhiều người nhà họ Triệu tu luyện, luyện tới đại thành, một chưởng có thể trực tiếp vỗ nát một ngọn núi, không thua Khai Sơn Quyền pháp.
Hai đòn công kích hung hăng va chạm.
“Ầm!”
Sự va chạm mạnh mẽ thậm chí lan ra xung quanh.
“Răng rắc!”
Sau đó, một tiếng vỡ vụn bỗng nhiên truyền đến.
Sau va chạm, đầu tiên là Triệu Thiên Cường kia nở nụ cười lạnh, sau đó tươi cười chợt đọng lại, trên mặt của anh ta hiện lên vẻ vô cùng dữ tợn, thống khổ, lập tức kêu lên thảm thiết.
Mà dưới nắm tay của Lý Phong, thân thề anh ta thế mà trực tiếp bay ngược ra ngoài, đập mạnh vào quảng trường đặt rất nhiều tảng đá cách đó không xa của nhà họ Tôn.
“AỊỊỊ”
Tiếng kêu vô cùng thống khố truyền đến, Triệu Thiên Cường kia ôm cánh tay phải của mình, đau đến mức gương mặt đều có chút vặn vẹo.
Xương tay phải của anh ta bị gãy.
Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, mọi người nhìn về phía Triệu Thiên Cường đang thống khố rên rỉ, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
“Triệu Thiên Cường bị đánh bại, chỉ một
chiêu!”
“Trời ạ, vị thanh niên nhà họ Lý này là ai? Thực lực của Triệu Thiên Cường đạt tới Luyện Thế cảnh tầng thứ năm, lại bị đánh bại dễ dàng, thanh niên nhà họ Lý này thực lực mạnh như vậy, thế mà ta lại không biết.”
“Ta cũng không biết.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!