"Ừm! Không biết có tiện không?"
"Được chứ" Tiểu Khương không chút do dự đồng ý, rồi cầm ly rượu lên hỏi: "Anh Trần, tôi giúp anh là để chứng minh sự trong sạch cho chị dâu."
"Tôi thật sự không tin chị dâu là loại người như vậy."
Trần Minh nghiêm túc gật đầu, hắn biết Tiểu Khương là người thành thật, cho dù biết sự thật cũng sẽ không chê cười hắn.
Hai người cụng ly, không lâu sau đã uống hết mấy chai bia, Tiểu Khương say đến nổi lắc lư đi không vững, Trần Minh thanh toán xong thì bắt taxi bên đường, sau khi dìu cậu lên xe mới lấy xe điện của cậu rời đi.
Trần Minh vừa mới ngồi lên xe điện thì đột nhiên nhìn thấy bên kia đường có một người phụ nữ mặc vest công sở lảo đảo bước ra.
Hắn thấy người phụ nữ đó rất quen, nhưng nhất thời không nghĩ ra là ai.
"Sở Uyển Oánh?"
"Cẩn thận."
Trần Minh vừa nhớ ra cô là ai, chuẩn bị lái xe rời đi thì đột nhiên phát hiện cô say khướt, cơ thể loạng choạng suýt chút nữa băng ra đường lớn.
Hắn vội chạy xe tới đỡ lấy Sở Uyển Oánh.
"Anh là ai vậy? Buông ra."
Sở Uyển Oánh thấy một người đàn ông lạ tới gần, vội đẩy Trần Minh ra.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, gương mặt thanh tú, mái tóc búi cao, làn da trắng mịn, dáng người quyến rũ, trước sau đầy đặn, trên cơ thể còn toát ra mùi hương thoang thoảng kết hợp với mùi rượu, khiến người khác cảm thấy dễ chịu.
"Tôi là Trần Minh, cô quên rồi sao?" Trần Minh bất đắc dĩ lắc dầu nói.
Hai người họ là bạn thời đại học, chẳng qua trước đây Sở Uyển Oánh là con nhà giàu, ở trường học được mọi người tung
hô, còn Trần Minh chỉ là một kẻ vô hình bình thường.
"Trân Minh?" Sở Uyển Oánh từ từ ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ nhìn Trần Minh.
Đột nhiên!
Cô ôm cổ Trần Minh, khóc rống lên.
Trên đường người qua lại tấp nập, rất nhiều người dừng lại nhìn, Trần Minh sợ xảy ra hiểu lầm không đáng nên vội đẩy cô ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!