-Giáng sinh ở Nhật cũng thích nhỉ! -Phải! Vậy nên bọn chị qua đây chơi luôn. Ý Ý chưa bao giờ đến nên chị có đem theo bảo mẫu. Hoàng Nhi bất ngờ với sự đông đúc này, cô chỉ biết cười phá lên: -Nhà nhiều chỗ mà, đừng lo! Vậy còn cột nhà đâu? -Họ đến chiều mai mới bay sang. -Vào nhà đi, Định chắc sắp về rồi.
Căn nhà phút chốc vô cùng rộn ràng, Hoàng Nhi cũng lúng túng khi thấy nhiều người nhưng gương mặt luôn nở nụ cười khum hề giả trân như trước. Không khí giáng sinh vốn ảm đạm bây giờ lại náo nhiệt, một sự bất ngờ lớn đối với Lý Hoàng Nhi.
Chí Đinh trở về, bỗng thấy nhiều người có chút cau mày. -Hoàng Nhi đang mệt các chị đến làm gì? -Này nhá, tên mặt bằng kia ở đây là cậu bị hắn cước ra biển rồi đấy! Sao lại để Tiểu Nhi làm mấy việc nặng nhọc này? -Trang trí nhà cửa là nặng nhọc? Chị mang thai nên hoá rồ à?
Ừm quên, Văn Văn giờ đây hoá bà bầu, cái bụng thiếu nữ năm xưa giờ đây đã chứa một sinh linh nhỏ bé.
Tiểu Y có chút tinh ý, phát hiện quan hệ của hai vị chủ nhà ngọt ngào hơn. Vội nhân lúc Chí Đinh vắng mặt liền hỏi han: -Hai đứa quay lại rồi ư? Hoàng Nhi không ngờ bị phát hiện, ngại ngùng gật đầu.
-Thật may nhỉ! Hai đứa quả thực cứu rỗi nhau rất nhiều đấy. -Cũng vì thế em trân trọng bản thân hơn và trân trọng anh ấy hơn.
Tuyết rơi, phủ một lớp trắng dày lên vạn vật. Tối đó, mọi người rôm rả cả đêm, đến khi mệt quá lại kê đầu tựa nhau ngủ, chính là hai con bạn thân lâu năm kia ấy. -Mang bầu rồi cũng chẳng trưởng thành, thật là... Chí Đinh chép rẻ. Ý Ý cùng bảo mẫu ngủ trong phòng Hoàng Nhi, những căn phòng khác tuy chăn gối tươm tất nhưng Hoàng Nhi không quen. Khi chỉ còn hai người họ, cô giật giật áo Chí Đinh: -Em...muốn ngủ ở phòng của anh.... Một mùi hương quen thuộc sẽ khiến con người an tâm. -Vậy anh sang phòng bên. Chí Đinh có chút gấp gáp, vội tránh đi. Hoàng Nhi lộ rõ vẻ hoang mang trên khuôn mặt. Anh không hiểu ý con gái nhà người ta ư? Là muốn ngủ cùng anh đó!!! -Hmm, sau lần đó cũng chẳng động đến mình, có phải đã thay lòng đổi dạ rồi không nhỉ? Cô suy nghĩ bảy bảy bốn chính trường hợp...
Lúc này Chí Đinh đang nhốt mình trong phòng ngủ khác, anh khoá cửa, vội che mặt đang đỏ ửng kia. -Ch.ết tiệt, em ấy dễ thương quá... Như thế sao dám ngủ đây?! Phía dưới của anh căng cứng, thôi đành để lý trí xử việc...
Hoàng Nhi trong phòng của Chí Đinh, vẻ bất mãn lộ rõ trên khuôn mặt. - Lên mạng tìm cách khác thôi!
Vậy là cách Giáng sinh chỉ còn chưa đầy 24 giờ nữa. Mọi người vừa thức dậy thì cũng vừa hay mở cửa chào đón Lý Húc Dương và Tống Hoàng Việt. Hai con người kia xa "người làm nóc nhà" chưa bao lâu, thế mà gặp là nhảy vồ lên ôm lấy, chỉ tội hai con người có ý mà chả có chiêu, Ý Ý và bác bảo mẫu phía sau.
- Hôm nay vẫn là ngày đi làm nên khá vắng, muốn đi chơi chứ? Húc Dương mời gọi Tiểu Y, cô vui vẻ đồng ý. Vội chạy vào sửa soạn rồi bái bai công chúa nhỏ rời đi.
Văn Văn cũng tạo cơ hội cho Chí Đinh và Lý Hoàng Nhi, bảo đi chơi rồi đến tối theo địa chỉ trên giấy lấy đồ dùm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!