Húc Dương đè Tiểu Y xuống. Nhẹ nhàng trao cho cô nụ hôn nồng sâu. Tiểu Y nhăn mặt chịu đựng. Từ khi ký hợp đồng tình nhân kia với Húc Dương, cô không được phép lên tiếng, không được phép chống trả.
Từ từ mò mẩn chiếc váy của cô, tìm lấy và kéo dây set xuống. Vứt bỏ thứ không cần đi. Tiểu Y bị nụ hôn làm khó thở nên đập vào ngực anh báo hiệu, nhưng vô tình giãy giụa khiến chiếc khăn tắm trên người anh rơi xuống. Cơ bụng 8 múi rộ rõ, bàn tay nhỏ tinh nghịch vuốt ve từng múi săn chắc một cách mơ hồ vì cô chẳng mình sờ cái gì cả!
\-Mèo nhỏ, dạo này em cũng biết phối hợp với tôi nhỉ?
Húc Dương thả bờ môi phảng phất hương rượu, thở hổn hển và mỉa mai cô.
\-A...anh là tên cầm thú à?
Tiểu Y cũng thở mạnh không kém khiến bầu ngực cứ nhấp nhô lên xuống đều đặn... Húc Dương nuốt nước miếng một cách nặng nhọc. Anh lấy tay xoa nắn bầu ngực như nhào bột vậy! Lúc mạnh lúc nhẹ khiến Tiểu Y không nhịn được mà thốt lên tiếng hét kích thích lòng người.
\-Ôm lấy tôi!
\-Thả tôi ra!
Cô mơ màng làm theo lời của anh. Ôm lấy cổ anh, anh bắt đầu cắn xương quai xanh của cô, rồi trườn lên cắn vai và sau lưng... Từng vết cắn là tiếng rên làm tăng sự dục vọng của hai người.
\-Thả tôi ra!
Nước mắt giàn giụa, Tiểu Y cầu xin vì quá đau.
\-Anh sẽ không bỏ em ra đâu, Mộng Mộng...
Lần đầu tiên cô cảm thấy bên anh là sự nhục nhã là đây!
Người anh nghĩ đến là Mộng Mộng, chứ không phải là cô gái anh đang xâm chiếm.
Nước mắt thêm nhiều, nhưng Húc Dương thì biết gì?
Trong men say, anh chỉ nhìn thấy mình đang được ôm hôn Mộng Mộng của anh.
Hai người cứ cọ xát với nhau một hồi lâu. Húc Dương khó chịu với chiếc quần nhỏ ren đen quyến rũ đang che dấu thứ anh thích. Đang định lột ra thì...
\-Đừng mà!
\-Câm miệng, chỉ được mở miệng mà rên thôi. Cấm cô nói!
Tiểu Y lấy tay che chiếc miệng đỏ sưng vì bị cưỡng hôn quá nhiều!
Anh từ từ lấy tay thoát y cuối cùng trên người cô ra...
\-Ướt vậy?
Cô nhục quá mà lấy gối che mặt đi.
Hình ảnh đó khiến anh càng muốn chiếm hữu cái động nhỏ bé kia hơn.
Vứt chiếc quần ướt át kia xuống đất luôn.
Hai tay nhé nhẹ tách đùi cô ra.
\-Hơi tối nhỉ?
\-Không! Đừng đi!
Tiểu Y ngại quá liền giữ chặt tay anh. Vì kéo mạnh quá mà lỡ xoay thế hai người luôn. Giờ đây cô đang trên cơ anh.
\-Hôm nay muốn chủ động rồi à?
\-Không... không phải...
Húc Dương cười gian, với tay bật máy xông hơi tinh dầu. Hơi tinh dầu lan tỏa khắp phòng trong giây lát. Và lúc ấy, cả cơ thể cô nóng rực, khó chịu, cứ giãy giụa trên cơ bụng săn chắc của anh.
\-Sao? Chịu nổi nữa không?
\-Anh... đúng là cầm thú mà...
\-Để tôi thể hiện cho cô thấy.
Nói rồi Húc Dương xoay người cô trở lại vị trí ban đầu, cắn mạnh vào nhũ hoa khiến Tiểu Y đau đớn, cô bấu mạnh vào lưng anh.
\-Sao? Giống cầm thú không? Hay là còn hơn nữa?
Cắn mọi ngóc ngách trên cơ thể cô rồi lại quay lên càn quét đôi môi đỏ mọng của cô.
Trong hơi thở của hai người đều có men rượu khiến tính thú trong lòng mỗi lúc một cao. Hai nguoi nhắm nghiền mắt, trong nhau những nụ hôn thu hút hồn người. Cô quàng tay, quấn lấy cổ anh. Tay anh lướt qua bầu ngực, vùng eo và đến nơi tư mật thêm lần, bóc tách hai bên đùi một khoảng đủ lớn để anh chen thân mình vào.
Phải banh chân quá to nên Tiểu Y khẽ nhăn mặt. Rồi đôi khi bị hôn ngạt thở quá khiến cô hơi khó chịu.
Lấy hơi sức yếu ớt còn lại, cô tách miệng anh và miệng cô ra. Sợi chỉ bạc óng ánh trong ánh trăng chiếu qua cửa sổ. Hai người nhìn nhau mê đắm...