Chương 92
Thời gian yên bình kéo dài, trong lúc vô tình đã gần một tháng trôi qua kể từ lúc giết chết hai người Lỗ Đình.
Lâm Diệp ngoại trừ dạy những đứa trẻ trông thôn kia tập võ thì đều dùng thời gian vào việc tu luyện.
Trải qua khoảng thời gian tôi luyện này, tu vi tầng thứ ba “khai phủ” Chân Vũ Tam Trọng kia của Lâm Diệp đã vô cùng hùng hậu, sức chiến đấu cũng lớn mạnh gấp đôi ngày xưa.
Lúc này khiến hắn lần nữa chạm tới Tiền Kỳ, một đao có thể thoải mái giết chết đối phương.
Tu luyện “Tiểu Minh thần thuật” cũng hiệu quả rõ rệt, khiến thần hồn Lâm Diệp càng lớn mạnh và cô đọng, chỉ thiếu một bước là có thể thắp sáng một ngôi sao trong thức hải.
Có điều dù vậy, thần hồn lớn mạnh cũng mang cho Lâm Diệp chỗ tốt cực lớn, ít nhất mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi ba tiếng, hắn cũng sẽ không cảm thấy bất cứ khó chịu và mệt mỏi nào, trong lúc vô hình tiết kiệm rất nhiều thời gian cho Lâm Diệp.
Hơn nữa linh hồn lớn mạnh khiến hắn tôi luyện và lĩnh hội “bí quyết Lục Tự Đao” cũng trở nên dễ dàng hơn, loại biến hóa này ngược lại có phần khiến Lâm Diệp vui vẻ, càng nhận thức được chỗ bất thường của Tiểu Minh Thần Thuật.
Ngoại trừ rèn luyện tu vi, tôi luyện võ đạo, Lâm Diệp cũng không từ bỏ tu luyện Linh Văn Chi Đạo, mỗi ngày tất nhiên sẽ rút ra thời gian nhất định để rèn luyện tốc độ, bút lực và kỹ xảo khắc dấu linh văn.
Tiếc nuối duy nhất là sau khi cây bút khắc màu xám tro và cuốn sách cũ cùng biến mất ở đó, Lâm Diệp bây giờ vẫn còn thiếu một cây bút khắc tiện tay.
Nếu không dựa vào một ít linh tài bây giờ hắn sưu tập được ngược lại có thể dung luyện một ít mực thiêng, khắc ấn được một ít đồ án linh văn chân chính ra.
Không thể chính thức khắc ấn đồ án linh văn có nghĩa không thể thật sự cảm nhận được trình độ khắc ấn linh văn của mình bây giờ, cũng không biết giữa bản thân và linh văn sư còn thiếu bao nhiêu khoảng cách.
Có điều Lâm Diệp không vội, tu luyện Linh Văn Chi Đạo không phải công sức trong một sớm một chiều, dựa vào sự luyện tập, lĩnh hội và tiến bộ góp nhặt từng ngày, tuyệt đối không có bất cứ đường tắt nào.
Tất nhiên bất kẻ là tu vi, võ đạo, linh văn nhất đạo, còn có tu luyện linh hồn… Tất cả đều đang tiến bộ theo mặt tốt đã khiến Lâm Diệp hài lòng lắm rồi.
Chỉ là theo thời gian trôi đi, đám thôn dân thôn Phi Vẫn cũng không nhẹ nhàng như Lâm Diệp đây, bọn họ đều hiểu, thời gian từng ngày trôi qua, khoảng cách đám người Liên Như Phong trở về ngày càng gần, nói không chừng có một ngày sẽ xuất hiện trong thôn Phi Vân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!