Lý Phong Kỷ cười nói: “Khi nào thì ngươi trở vẽ?"
Vương Bình Bình ra hiệu cho Lý Phong Kỷ im lặng, ánh mắt nàng ta nhìn về phía ông lão, nàng ta rất rõ tính tình của ông lão đó, từ trước đến nay luôn hành xử theo việc công, tuyệt đối không cho phép có chuyện gì khác xảy ra trong Đan dược phòng.
Nhớ lại chuyện vào giữa trưa hôm qua, Vương Hạo Vũ đi vào trong Đan dược phòng, không nói chuyện gì quan trọng mà cứ luôn trêu chọc Vương Bình Bình. Ông lão đó trực tiếp ra tay đánh gãy chân của gã, sau đó lại mạnh mẽ dạy dỗ Vương Hạo Vũ một trận....Khi gã ra khỏi Đan dược phòng, gần như là phải bò ra.
“Ngươi muốn mua đan dược gì?” Vương Bình Bình nhỏ giọng hỏi
Lý Phong Kỷ cười và lấy ra một xấp ngân phiếu nói: "Đổi toàn bộ thành Ôn Mạch Đan."
'Vương Bình Bình gật đầu, nhanh nhẹn đếm ngân phiếu xong thì đưa hai hộp Ôn Mạch Đan đưa cho Lý Phong Kỷ, sau đó lại tặng cho hẳn một hộp thảo dược lớn.
Lý Phong Kỷ cầm hộp thảo dược và chắp tay đối với Vương Bình Bình. Sau đó hắn nhỏ giọng nói: "Chờ đến lúc được nghỉ thì ngươi hãy đến hồ nước ở Thiên Bộc Phong tìm ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi”
Gương mặt của Vương Bình Bình đó lên, nàng ta đã từng đi qua hồ nước ở Thiên Bộc Phong vài lần, có rất ít người qua lại tại đó.
“Được rồi!"
'Vương Bình Bình hơi hốt hoảng đáp.
Lý Phong Kỷ nhanh chóng rời khỏi Đan dược phòng.
Ông lão vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần kia mỉm cười nhẹ, giả vờ như không biết gì về vài hành động nhỏ xảy ra giữa Lý Phong Kỷ và Vương Bình Bình, ông. chỉ cảm thấy rất thú vị.
“Nha đầu, ngươi quen với tên nhóc vừa rồi à?" Ông lão nhẹ nhàng hỏi.
Vương Bình Bình gật đầu, vẻ mặt hơi dè dặt đáp. lại: “Hắn là người lần trước đã về nhà cùng với ta”
Ông lão gật đầu, không hỏi gì thêm nữa.
Vương Bình Bình lè lưỡi, lại một lần nữa tập trung vào quầy y thuật.
Khi Lý Phong Kỷ trở lại phòng ở cho đệ tử thì thấy có người đang đợi hẳn
Người tới cũng là đệ tử của Kiếm Tông, mặc một bộ y phục màu trắng, dáng người cao gầy đĩnh bạt, tuy nhiên lại có một đôi mắt hẹp dài khiến người ta có cảm giác không thoải mái.
“Ngươi là Lý Phong Kỷ đúng không?” Người tới hỏi một cách rất ngạo mạn.
Lý Phong Kỷ đặt đan dược lên bàn và gật đầu.
Người tới ném một tấm lệnh bài cho Lý Phong Ký, trên đó có khắc một ký tự rồng bay phượng múa — “Thiên”
“Đây là lệnh bài của Thiên Các chúng ta, sau này ngươi sẽ là người của Thiên Các. Mấy ngày là sẽ diễn ra Thiên Các tụ hội, khi đó sẽ có người đến thông báo địa điểm cho ngươi”
Người đến lại tiếp tục cất lời, thẳng thẳng nói rõ.
Bên trong Kiếm Tông có rất nhiều đệ tử, nếu tính kỹ thì không dưới một vạn người. Với số lượng đệ tử. như thế thì dù cho có đặt ở bất cứ đâu cũng là một thế lực đáng sợ.
Nơi nào có con người, nơi đó ắt có xung đột tranh chấp.
Nơi có xung đột tranh chấp, đương nhiên không thể thiếu vũ lực.
Thời gian trôi qua, rất nhiều người bắt đầu tụ tập. với nhau thành các nhóm, hình thành những đoàn thể nhất định, cùng nhau tiến lùi. Tục ngữ có câu, nơi tựa lưng tốt nhất là cây cao bóng mát.
Cứ như thế, bên trong Kiếm Tông đã xuất hiện rất nhiều bang phái.
Có người đã cẩn thận thống kê và sắp xếp các. bang phái trong Kiếm Tông, hơn nữa còn căn cứ vào thực lực mạnh yếu mà lập ra một bảng xếp hạng. Trong đó, đứng đầu tất nhiên là phái Kiếm Trủng, thành viên của họ đều là những nhân vật thiên kiêu ở Kiếm Tông, ai cũng từng tiến vào Kiếm Trủng tu luyện và trở về.