Để đảm bảo huyết thống trong sạch, huyết thống dòng chính sẽ không dễ dàng sinh con, ví dụ như cha của Sở Vân Mặc phải đạt đến Cương Thể viên mãn, thậm chí là cảnh giới Đạo Hiển mới có thể sinh ra Sở Vân Mặc.
Nhưng các dòng bên thì khác, dòng bên đã trải qua rất nhiều đời khác nhau, vì vậy vai vế những vị thái thượng này trong gia tộc đích thị chính là lão tổ.
“Vân Mặc sư huynh ra mặt cho tỷ tỷ thì sai chỗ nào? Hơn nữa, rõ ràng là Chu Đồng ra tay với Vân Mặc sư huynh trước, Vân Mặc sư huynh chỉ là vô tình giết chết hắn mà thôi”.
Rất nhanh, đệ tử của Ninh gia bắt đầu đứng về phía Cổ Trình Thành.
Cổ Trình Thành có chút ngượng ngùng, vị huynh đệ này đúng là gì cũng dám nói, dù vô tri đến mức nào thì cũng không thể vô tri tới mức “vô tình” giết người chứ.
“Người này còn vô liêm sỉ hơn cả ngươi”.
Bàn Bảo nhịn không được liền lên tiếng.
“Không sai, chính là vô liêm sỉ, đại trượng phu đi không thay tên ngồi không đổi họ, đúng là ta đã có ý định giết chết Chu Đồng, làm gì có chuyện lỡ tay”.
Cổ Trình Thành lắc đầu, trong lòng hắn tự có chuẩn mực của riêng mình.
“Vân Mặc, ngươi thực sự lỡ tay giết chết Chu Đồng sao?”
Thái Thượng Đường gia nghi ngờ hỏi. “Đường lão minh xét, ta thực sự là lỡ tay mà thôi”.
Cổ Trình Thành lập tức chắp tay: “Lúc đó, vì Sở Thiên Vũ muốn giết ta nên ta phải vội vàng chống cự, tay phải mất lực, nên mới làm rơi Ngân Long Thương”.
Cổ Trình Thành nói xong, quảng trường đang ồn ào †rở nên cực kỳ yên tĩnh, mọi người kinh ngạc nhìn hắn.
Ngay cả đệ tử Ninh gia vừa mới nói nhảm cũng hoàn toàn sửng sốt: Ôi cha mạ ơi, liêm sỉ ngươi đâu hả?
"Chu sư đệ, ngươi cũng nghe rồi, Vân Mặc vô tình giết chết Chu Đồng, không phải cố ý, lúc Thiên Vũ tấn công hắn, chúng ta đều nhìn thấy".
Thái Thượng Đường gia nói thẳng, ánh mắt nhìn về phía Tử Tiêu Tông và Vấn Tiên Tông rồi lại trực tiếp nhìn sang Thái Thượng Chu gia: “Có điều, Chu Đồng đã chết, ta không thể không cho hắn một chút công bằng.
Thế này đi, Sở gia bồi thường cho Chu gia năm trăm vạn thượng phẩm linh thạch, thế nào?”
Thái Thượng Chu gia nghe thấy liền khẽ mở miệng rồi lại thở dài một tiếng, ông ta cũng nhìn ra được những vị thái thượng trưởng lão ở đây đều đã coi trọng tư chất của Sở Vân Mặc, muốn Sở Vân Mặc đền mạng căn bản là không thể.
Cái gọi là lỡ tay giết người, chỉ là cái cớ mà thôi!
Thái Thượng Chu gia im lặng một lúc, suy xét được mất rồi nói: “Đường sư huynh đã nói thế, ta cũng không †ruy cứu nữa, tranh cử thiếu tông chủ, tranh đấu khốc liệt, đao kiếm không có mắt, ta có thể hiểu.
Chỉ là ba người được đề cử cho chức thiếu tông chủ không chết thì cũng bị phế, vị trí thiếu tông chủ của Đạp Vân Tông nên cho ai bây giờ?”
Nói xong, Thái Thượng Chu gia nhìn về phía Cổ Trình Thành: “Sở Vân Mặc quả thật có tư cách trở thành thiếu tông chủ, xoá bỏ đi ân oán giữa tiểu bối, ta thực sự rất xem trọng Sở Vân Mặc.
Nhưng chỉ dựa vào sức chiến đấu cùng cấp thôi thì chưa đủ, điều quan trọng nhất đối với người tu luyện chính là tư chất.
Vậy nên, ta đề nghị kiểm tra tư chất của Sở Vân Mặc ngay tại đây”.
Thân là thái thượng trưởng lão của Đạp Vân Tông, lão tổ Chu gia rất nhanh đã nắm được cục diện.
Tiếp tục truy cứu thì chắc chắn sẽ khơi dậy sự bất mãn của những gia tộc khác, dù sao vẫn còn người ngoài tông ở đây, bất kể là lúc nào, mục tiêu đầu tiên là đoàn kết đối ngoại, dù sao ông ta cũng là lão tổ, nào có thể trở thành cây đao của Tử Tiêu Tông và Vấn Tiên 'Tông cơ chứ!
Nếu đã không cách nào giết chết Sở Vân Mặc, chỉ bằng cẩn thận thu về tám trăm vạn thượng phẩm linh thạch, đây là một lượng tài nguyên rất lớn.
Mà hiển nhiên mọi người rất coi trọng Sở Vân Mặc, muốn Sở Vân Mặc trở thành thiếu tông chủ là điều không cần bàn cãi.