Có thể xưng là mối họa lớn nhất của Vạn Quốc Thành trong vòng trăm năm, Thất Kiếm Sát tuyệt đối không phải chỉ là hư danh. Bảy kiếm giống như quỷ mị, cho dù bây giờ nghĩ lại, cũng cảm thấy phía sau lưng xuất hiện mồ hôi lạnh, không có cách nào chống đỡ.
- Đối phó với Thất Kiếm Sát, dùng tới bộ pháp này? Vậy...
Sắc mặt trưởng lão thứ hai trắng bệch, thân thể run rẩy. Thất Kiếm Sát lại có thể so sánh với đường chủ nhân vật tuyệt thế. Nhân vật như vậy, Dao Cầm Bát Quái Bộ phối hợp với Phong Ma khúc, cũng có hiệu quả. Vậy... người thanh niên đối diện có thể chịu được sao?
Một khi không chịu nổi, chẳng phải sẽ lập tức bị g**t ch*t?
- Ngô trưởng lão xảy ra chuyện gì vậy? Thế nào lại dùng ra loại thủ đoạn này đối với một vãn bối?
Hiểu rõ chuyện gì xảy ra, sắc mặt người trưởng lão thứ hai đỏ lên.
Vị Trương Huyền này cho dù tới muộn, ra bài không theo lẽ thường, dù sao cũng là vãn bối. Ngươi đường đường là trưởng lão Danh Sư Đường, danh sư tứ tinh đỉnh phong, đối với hắn hạ thủ ngoan độc như vậy, khó tránh khỏi quá đáng!
- Ta cũng không biết. Chỉ có điều... ta thế nào lại cảm giác, hắn tuy rằng dùng ra chiêu này, không những không có chiếm được tiện nghi, còn ở hạ phong?
Người trưởng lão đầu tiên nói nhìn một hồi, vẻ mặt cổ quái.
- Hạ phong?
Người trưởng lão thứ hai sửng sốt, không nhịn được nhìn sang. Vừa nhìn tới, đồng tử hắn co lại.
Chỉ thấy lúc này, không chỉ trên đầu Ngô trưởng lão có hơi nước bốc lên, toàn thân trên dưới đều có khí tức sôi trào, giống như vừa bị ném tới trong nồi nước sối.
Bước chân phía dưới mặc dù hoàn toàn không có chút ngừng lại, nhưng đi một bước, nôn ra một ngụm máu tươi, giống như bị người dùng búa lớn, không ngừng đập vào ngực, không chống đỡ được.
Trời ạ!
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Sử dụng âm ba công kích người khác, ngay cả thi triển Thất Kiếm Sát cũng không chịu nổi, bản thân còn không ngừng nôn ra máu... Cảnh tượng trước mắt cũng không tránh khỏi quá quỷ dị đi!
- Là vị Trương sư này...
Người trưởng lão đầu tiên, rốt cuộc hiểu rõ, giọng nói thoáng hiện ra âm rung.
- Ừ?
- Vị Trương sư này sử dụng trường thương đánh ra trận bàn, âm thanh nghe tuy rằng hỗn loạn, nhưng dưới mỗi một cái đều đập vào điểm yếu nhất của Phong Ma khúc, khiến cho chân khí trong cơ thể Ngô trưởng lão bị kích động, cuối cùng bị thương...
Vị trưởng lão thứ nhất nói.
- Còn có thể sao như vậy?
Người trưởng lão thứ hai trợn tròn mắt.
Làm danh sư tứ tinh, kiến thức rộng rãi. Nhưng loại tình huống này, hắn vẫn mới nghe lần đầu.
- Ta cũng cảm thấy kỳ quái. Chỉ có điều, ngoại trừ điều này, ta cũng nghĩ không ra lý do gì khác!
Giọng nói của người trưởng lão đầu tiên trầm thấp, hình như phân tích ra kết quả, ngay cả hắn, cũng không thể tin được.
Một tiểu tử Hóa Phàm nhất trọng đỉnh phong, sử dụng thương va chạm với trận bàn, cứng rắn chấn động ma âm sư tứ tinh nôn ra máu...
Điều này... Rốt cuộc có phải là sự thật hay không?
...
- Lấy âm phá âm!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy ở trong mắt, Khang đường chủ nhớ tới cái gì, khuôn mặt cũng trắng bệch.
- Lấy âm phá âm?
Hai vị trưởng lão Tô, Lăng không nhịn được nhìn qua.