Đồng tử của Khang đường chủ co lại.
Mãi đến lúc này, hắn rốt cuộc hiểu rõ, vì sao hai người kia liều mạng đề cử. Có thể khiến cho nhiều tiên sư như vậy tán thành, mấu chốt còn từ chối... thiên phú phải mạnh tới mức nào?
- Không chỉ có như vậy. Theo ta đoán... vị Trương sư này, còn có thể là... được trời thừa nhận danh sư!
Tô sư không nhịn được nói.
Thật ra chuyện này, trở lại Vạn Quốc Thành hắn chắc hẳn phải báo cáo với đường chủ. Sở dĩ chưa nói, không phải hắn và Lăng sư cố ý giấu diếm, mà là... không có cách nào xác nhận!
Mấy ngày qua hắn vẫn luôn kiểm tra sách liên quan.
Chỉ tiếc rằng, trời thừa nhận danh sư, chỉ có một mình Khổng sư trải qua. Tình huống cụ thể, không thể nào biết được. Cho dù hai người hắn và Lăng trưởng lão, tiêu hao hơn mười ngày, cũng không hiểu ra sao.
- Ngươi nói cái gì?
Đồng tử của Khang đường chủ lại co lại.
- Thời điểm Trương sư sát hạch danh sư, không chỉ Phong Sư điện sụp đổ, bức tượng của Khổng sư cũng đồng thời vỡ nát. Ngoại trừ trời thừa nhận danh sư, môn sinh của thánh nhân, ta thật sự nghĩ không ra chuyện gì xảy ra!
Tô sư nói rõ ràng tỉ mỉ chuyện nghe được ở Thiên Vũ vương quốc qua môt lượt.
- Điều này, điều này...
Nghe xong các loại hiện tượng kỳ quái xuất hiện ở Danh Sư Đường của Thiên Vũ vương quốc, môi Khang đường chủ chợt khô khốc.
Tuy rằng hắn cũng không có cách nào xác nhận, nhưng vị Trương sư này, tám chín phần mười, chính là kẻ cầm đầu gây họa gây ra những chuyện này, là một người... được trời thừa nhận danh sư!
- Mười ngày trước, trời thừa nhận danh sư lại xuất hiện một lần nữa. Có thể là hắn hay không?
Đột nhiên, một việc xuất hiện trong đầu.
Mười ngày trước, Danh Sư Đường cũng xuất hiện một lần hiện tượng “vạn bài chấn động, tiếng chuông cùng ngân lên“. Căn cứ ghi chép trong lịch sử, đây là dấu hiệu trời thừa nhận danh sư.
Đáng tiếc, liên tục tra xét mười ngày, ở Vạn Quốc Thành không có nhận được tin tức nào hữu dụng.
Nếu vị Trương sư này có thể là người được trời thừa nhận danh sư, có thể... vẫn là hắn hay không?
- Ta đây cũng không biết. Mười ngày trước, hắn chắc hẳn là còn chưa tới vương thành...
Tô sư lắc đầu.
Trương sư cũng không ở vương thành, cụ thể có phải hay không, dĩ nhiên là càng không có cách nào xác nhận được.
- Bất kể có phải... có thể đượctrời thừa nhận danh sư hay không, chỉ riêng điều này, tham gia lần thi đấu này, lại không có bất kỳ vấn đề gì. Chỉ tiếc rằng...
Có chút do dự, Khang đường chủ lắc đầu:
- Tuổi còn quá nhỏ, tu vi cũng không đủ, sợ rằng chưa chắc có thể thắng được những người khác!
Tuy rằng đối với người được trời thừa nhận danh sư, có lòng tin rất mạnh, nhưng... vị Trương sư này, tuổi quá nhỏ.
Có thể tới tham gia thi đấu, cơ bản đều gần ba mươi tuổi. Nhỏ nhất cũng phải hai mươi tám, hai mươi chín. Chênh lệch mười năm quang âm, cho dù thiên phú cao tới đâu, muốn thật sự đối đầu, cũng có chút khó khăn.
- Thôi đi. Không cần suy nghĩ nữa. Chuyện này, ngươi làm đúng. Nhất định phải giữ bí mật. Bất kỳ kẻ nào cũng không cần nói ra!
Lắc đầu, không suy nghĩ thêm về những điều này nữa, Khang đường chủ đứng dậy:
- Tiếng chuông vang lên, danh sư gần như đã tới. Chúng ta cũng nhanh đi ra một chút!
- Ừ!
Tô sư đi theo sát phía sau. Vừa đi được hai bước, hắn thấy đường chủ đứng ở cách đó không xa, vẻ mặt lúng túng nhìn qua.
- Cái đó... chuyện vừa rồi ta bị mê hoặc... Vẫn hy vọng có thể giữ bí mật, đừng nói ra ngoài!
- ...
Tô sư.