- Kiến Phệ Hồn, tuy rằng đối với sinh linh và nhân loại bình thường, ảnh hưởng không lớn, lại thuộc về sinh mạng thuộc tính âm hàn rất mạnh. Nếu không cũng không có khả năng cắn nuốt linh hồn. Ở chỗ này đợi ít nhất một, hai tháng, yêu thần thú cho dù không tiếp xúc với chúng, ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng.
Trương Huyền chắp hai tay ở sau lưng, thần sắc thản nhiên:
- Hơn nữa vừa rồi chiến đấu kịch liệt, loại khí âm hàn này, xâm nhập tim phổi. Không nhanh chóng loại bỏ, nếu muốn lại một lần nữa thăng cấp, sợ rằng rất khó!
- Còn có chuyện này sao?
- Thực sự nói như vậy, chúng ta không phải cũng nên rời xa những con kiến Phệ Hồn này sao?
Nghe được yêu thần thú sinh mạng cường đại như thế, cũng chịu ảnh hưởng, tất cả mọi người đều sửng sốt, đầy cảnh giác nhìn về phía trước.
Lúc này kiến Phệ Hồn, đã ăn sạch toàn bộ thịt Lộc Quần thú nướng chín, hài lòng một lần nữa chui vào trong lòng đất. Trên mặt đất lại không có một chút vết tích nào.
Không phải trước đó tự mình từng trải, tuyệt khó có thể tin tưởng, loại sinh mạng cổ quái mai danh ẩn tích không biết bao nhiêu vạn năm này, không chỉ thực sự tồn tại, còn quỷ dị như vậy.
Ngay cả trận pháp cũng có thể cắn nuốt... Khó tránh khỏi quá đáng sợ.
- Chỉ cần không uống nước trong đầm là được!
Trương Huyền nói:
- Mộ vu hồn ở dưới đầm nước, kiến Phệ Hồn luôn có thể cảm thấy. Nước này tuy rằng thoạt nhìn sạch sẽ, trên thực tế lại có không ít thi thể người. Trong cơ thể yêu thần thú bị khí âm hàn tập kích, uống nước này là một trong nguyên nhân quan trọng nhất.
Mọi người hiểu được.
Đám người kia có thể bị khí tức của mộ vu hồn tản ra thu hút, tìm tới nơi này, mộ ở dưới đầm nước, sớm hay muộn cũng có thể phát hiện, tất nhiên cũng sẽ kiểm tra. Lâu ngày, nước này lại trở nên không thích hợp cho sinh linh uống.
- Vậy... loại tình huống này giải quyết như thế nào?
Lạc Trúc không nhịn được nhìn qua.
Loại khí âm hàn này, ngay cả yêu thần thú cũng có thể tập kích, thật sự trúng phải, giải quyết như thế nào?
Những người khác cũng đồng loạt xem tới, nếu biết được, sớm có một sự đề phòng.
- Rất đơn giản, qua bên kia ăn cỏ!
Trương Huyền chỉ tay.
- Ăn cỏ?
Mọi người sửng sốt, liếc mắt thoáng nhìn yêu thần thú vẫn cong mông lên, không ngừng ăn cỏ, tất cả đều lộ ra vẻ mặt đờ đẫn.
Trước đó Trương sư bảo yêu thần thú ăn cỏ, bọn họ còn tưởng rằng là cố ý trừng phạt đối phương. Hiện tại xem ra, không phải như vậy, mà là có mục đích khác.
Thảo nào con vật lớn này không những không có phản kháng, còn ăn tới cao hứng bừng bừng như vậy.
- Nếu như ta không nhìn lầm, đó là cỏ Thanh Vũ. Loại cỏ này trong núi rừng có nhiều, không có bất kỳ thuộc tính nào. Vì sao ăn thứ này, có thể loại trừ khí âm hàn?
Tái các chủ nghi ngờ.
Làm giám bảo sư, tri thức uyên bác. Loại cỏ này người khác không nhận ra, hắn biết rất rõ ràng.
Cỏ Thanh Vũ, sinh trưởng ở trong núi rừng, gần nơi có nguồn nước, rậm rạp xanh tươi, không có công hiệu và thuộc tính gì. Ngay cả luyện đan sư, chưa từng nhét nó vào dược liệu. Vì sao thứ này, có thể loại bỏ khí âm hàn của kiến Phệ Hồn?
Lại nói, trước đây cũng không có kiến Phệ Hồn. Thứ này mọc ở chỗ này, khó tránh khỏi quá trùng hợp!
- Cỏ này không có bất kỳ thuộc tính nào. Chỉ có điều, cũng phải xem môi trường sinh trưởng. Nếu như là bên kia, lại một chút tác dụng cũng không có!
Trương Huyền chỉ tay.
Thuận theo ngón tay hắn nhìn lại, trên bờ đầm nước, cũng mọc đầy loại có Thanh Vũ này, rậm rạp chằng chịt không biết bao nhiêu.