Ở đây bảo tồn ý niệm của tiền bối. Nếu thật sự xông đường thành công, phải từ dưới tháp đi tới đỉnh tháp, cũng tắt hết ngọn đen được đốt trong đó.
Hiện tại đèn trên tháp đều đã tắt, nói rõ... vị Trương Huyền này dĩ nhiên thông qua tất cả các tầng, xông đường thành công.
Két!
Người thanh niên từ cửa tháp đi ra.
Ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt người trẻ tuổi chưa đầy hai mươi này, Lạc Thiên Hồng lắc đầu.
Đối phương ở trên đài tế thiên biểu hiện kinh tài tuyệt diễm, khiến cho hắn đoán ra có khả năng sẽ thành công. Nhưng... hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, tốc độ nhanh như vậy.
Ý niệm do một vị ngũ tinh, ba vị danh sư tứ tinh lưu lại, hơn mười phút lại thông qua tất cả. Cho dù danh sư ngũ tinh, cũng không dễ dàng như vậy!
Rốt cuộc là một dạng quái thai như thế?
- Trương sư xông đường thành công. Danh Sư Đường ở Hiên Viên vương quốc ta chịu thua, cam tâm nguyện ý nghe theo tất cả phân phó.
Bước lên trước, Lạc Thiên Hồng ôm quyền nói.
Xông đường thành công, làm phía thất bại, phải đáp ứng yêu cầu đối phương đưa ra, không được phản bác.
- Ta cần sách và dược liệu có thể thức tỉnh lại linh hồn ngủ say!
Trương Huyền nói.
Đại náo đài tế thiên, chém giết Đinh Mục thái tử, tất cả cũng là vì báo thù cho Lộ Trùng.
- Trương sư lại muốn cứu tỉnh học sinh của ngươi?
Lạc Thiên Hồng không nhịn được nói.
Thời gian Trương Huyền xông đường, hắn cũng đã hỏi thăm rõ ràng sự tình từ đầu đến cuối, biết được tiền căn hậu quả, trong lòng phiền muộn vì mình tin vào lời nói dối của Đinh Mục, đồng thời cũng càng thêm bội phục đối với vị Trương Sư này.
Học sinh cam tâm chịu chết, đây không phải là chuyện sư sinh bình thường có thể đạt được.
Mà lão sư vì học sinh, không tiếc đắc tội khiêu chiến Danh Sư Đường, đại náo vương quốc phong hào... càng cho thấy tình cảm.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
- Linh hồn ngủ say... dính dáng tới bí mật linh hồn. Nói thật, Danh Sư Đường chúng ta tuy rằng không kém, nhưng còn không có tư cách tiếp xúc. Trừ khi...
Nói đến đây, Lạc Thiên Hồng có chút do dự.
- Lạc đường chủ cứ nói đừng ngại.
Thấy hắn muốn nói lại thôi, Trương Huyền nhìn qua.
- Trừ khi đạt được danh sư thất tinh, có khả năng ảnh hưởng ý thức, lục soát linh hồn! Hoặc... tìm được truyền thừa của vu hồn sư thượng cổ!
Lạc Thiên Hồng nói.
- Vu hồn sư? Đó là cái gì?
Trương Huyền nhướng mày.
Danh sư thất tinh có thể lục soát linh hồn, tỉnh lại ý thức ngủ say. Về điểm ấy hắn từ trong miệng Mạc Vũ đã nghe nói qua. Nhưng vu hồn sư là cái gì, hắn chưa từng nghe qua.
Xem nhiều sách như vậy, thông hiểu nhiều tri thức như vậy, không có một chỗ nào ghi chép.
- Vu hồn sư, là một loại chức nghiệp đặc biệt tồn tại ở thượng cổ, cực kỳ quỷ dị. Ta cũng chỉ là nghe các đời trước nhắc qua. Có người nói, người loại nghề nghiệp này, lấy vu vũ làm phương pháp, triệu hoán linh hồn, tập trung hồn phách lại, thậm chí còn có thể tập trung âm hồn lại. Đương nhiên, loại nghề nghiệp này đã thất truyền không dưới vạn năm, chỉ là lời đồn đại. Cụ thể có loại năng lực này hay không, ai cũng không biết.