Thấy động tác của Đinh Hoành, rõ ràng là muốn “Qua sông không qua, công kích giữa dòng chảy”, Kim Tòng Hải không nhịn được nhìn qua.
- Hắn dám lựa chọn đột phá vào lúc này, khẳng định đã sớm có đối sách. Chúng ta xem tiếp là được...
“Công tử” biết ý tứ của hắn, xua tay từ chối.
Người thanh niên trước mắt này, cho hắn chấn động liên tiếp. Mỗi lần đều nhìn thấy tiến vào tuyệt cảnh, kết quả là trong thời gian nháy mắt nghịch chuyển, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Mà lần này... sẽ không xuất hiện tình huống tương tự chứ?
Dù sao, dám ở thời điểm chiến đấu đột phá, nếu như không có tự tin tuyệt đối, tuyệt đối không dám làm như thế.
- Vâng...
Kim Tòng Hải gật đầu, quay đầu lại nhìn, đột nhiên toàn thân cứng đờ, thân thể run lên:
- Nguy rồi, hắn tự nhiên không chống đỡ!
Chỉ thấy Trương Huyền phía dưới, hình như rơi vào trong ý cảnh trùng kích nửa bước Hóa Phàm, đứng ngây người ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, mặc cho chính mình bị nước sông cuồng bạo nhấn chìm.
Lạc Thương Quyền, tuy là do thương nhân sáng chế, nhưng không có sự ngang dọc ra vào của thương nhân, sự lưỡng lự của con buôn, ngược lại mang theo tất cả khí phách nghiền ép.
Hắn vốn ở vào thời khắc đột phá mấu chốt, dưới tình huống hoàn toàn không có sự ngăn cản, bị loại lực lượng này đánh trúng, sợ rằng sẽ trực tiếp thân chết, đạo rơi, bị lập tức chém giết.
Ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang lên. Đá vụn, bụi bặm bắn ra. Bóng dáng của người thanh niên bị nhấn chìm ở trong lớp bụi mù mịt.
- Trương sư...
Đồng tử co lại, thân thể “công tử” run rẩy, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Mọi người quen nhìn đối phương vượt ra ngoài dự đoán, vốn tưởng rằng sẽ có thủ đoạn tuyệt địa phản kích. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, tự nhiên... là ở vào thời điểm đột phá, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào!
Một chút như vậy, sẽ không bị trực tiếp đánh chết chứ?
Đây chính là cường giả Hóa Phàm, thi triển ra công kích mạnh nhất. Cường giả Hóa Phàm va chạm tới, cũng khó có thể chống lại, càng chưa nói Chí Tôn đỉnh phong!
- Kết thúc rồi...
Ngụy Dư Thanh, Cổ Mục cũng đồng thời cảm thấy trước mắt tối sầm.
Bọn họ đều là Chí Tôn đỉnh phong, đặt mình vào hoàn cảnh người khác, đổi thành góc độ của đối phương, ở dưới tình cảnh hoàn toàn không có đề phòng... Có thể dự kiến được, sẽ bị lập tức công kích thành cặn bã, chết không thể chết lại.
Vốn tưởng rằng, có thể một lần nữa chứng kiến kỳ tích, vị thanh niên này có lẽ thật sự có thể phá tan lẽ thường và kiến thức của tất cả mọi người, thành công đột phá, ngăn cơn sóng dữ... Dù thế nào cũng không nghĩ tới, lại bị giết như thế...
- Không có khả năng... Trương Huyền, ngươi không thể chết được!
Mặt cười trắng bệch, viền mắt Mạc Vũ nhất thời đỏ lên.
Trương Huyền, ngươi phải báo thù cho Lộ Trùng, làm sao có thể tự mình chết ở chỗ này?
Nếu thật sự như vậy, làm thế nào có mặt mũi đối mặt với người học sinh này...
Không được, tuyệt đối không được!
- Ha ha! Lâm trận đột phá, thích giả vờ với ta sao? Quả thực chết chưa hết tội...
Đinh Hoành cũng không nghĩ tới, công kích của mình có thể có hiệu quả. Hắn hưng phấn gào thét một tiếng.
Chỉ có điều, hắn còn chưa nói dứt lời, liền nghe được một âm thanh quen thuộc từ trong bụi bặm vang lên.
- Cảm ơn ra tay, giúp ta đột phá nửa bước Hóa Phàm!
Ầm ầm!
Âm thanh kết thúc. Ngay phía trước một khí tức đột nhiên nổ tung, giống như giao long, trong nháy mắt bay lên, bay lượn cửu châu.
Nửa bước Hóa Phàm, đạt được!